ĐỘC SỦNG THÁNH TÂM - Trang 1625

Giống như một cái nhộng lớn, ủi tới ủi đi, cũng không bắt được trọng

điểm.

Tiêu Nghiêu muốn nâng mặt của nàng lên, kết quả căn bản nàng cũng

không ngẩng đầu, cứ một mực rụt lại.

Cuối cùng chờ lúc hắn đưa tay sờ lên mặt nàng, mới phát hiện trên

ngón tay có cảm giác ướt sũng.

Đột nhiên hắn giật mình, lập tức không còn né nữa, ngược lại dùng

sức ôm nàng lại, thấp giọng nói: "Tại sao khóc nha? Trẫm đều nói nằm mơ
đều là ngược lại, không có một ngày như vậy đâu."

"Ta chính là khổ sở, may mà chỉ là mộng, bằng không thần thiếp cũng

không biết mình đau đớn đến nhường nào khi chàng rời đi." Nàng ghé vào
trong ngực của hắn.

Tiêu Nghiêu nhíu mày: "Ngươi mới biết được a, vậy ngươi vẫn nằm

mơ nhiều như vậy đi, chỉ vậy mới biết tầm quan trọng của trẫm. Trẫm so
với Tiêu Nháo Nháo quan trọng hơn?"

Đến lúc này rồi mà hắn còn quan tâm việc giữa nhi tử và mình đến tột

cùng là ai mang lại niềm vui nhất cho Tần Phiên Phiên.

Rốt cục nàng bị chọc cười lên, không khách khi chút nào đem nước

mắt chùi hết lên trong áo của hắn, thấp giọng nói: "Nháo Nháo cũng ở
trong mơ, môi hồng răng trắng, lớn lên rất dễ nhìn. Haizz, rất thích con a."

"Tính là gì chứ? Khi còn bé trẫm còn đẹp hơn con nhiều, nàng thích ta

a! Thật, trẫm không lừa nàng, mẫu hậu từng nói với ta, Muốn Muốn ngươi
đẹp mắt như vậy, chờ ngươi trưởng thành mẫu hậu gả cho ngươi nha."

Tiêu Nghiêu lập tức liền tức giận vô cùng dùng sức nâng mặt của nàng

lên, vô cùng nghiêm túc nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.