ĐỘC SỦNG THÁNH TÂM - Trang 1661

Tiêu Nghiêu cũng bất đắc dĩ mà cười, may mắn đây không phải là kim

quan hắn đang dùng. Nếu Tiêu Nháo Nháo tiểu lên cái kim quan này, đây
sẽ trở thành chuyện đời đời truyền lại, Tiêu gia liệt tổ liệt tông chắc là sẽ
đội mồ sống dậy, tìm hắn tính sổ.

"Hoàng Thượng, đứa con nít hay tiểu bậy này, ngài muốn phong hắn

làm Thái tử?"

Tần Phiên Phiên vừa nhớ tới lúc nãy hai người thảo luận về ngôi vị

Hoàng hậu cùng việc phong Thái tử, liền nhịn không được, cười càng dữ
dội hơn.

"Cười cái gì cười, đó không phải nhi tử của nàng à? Cười nhạo hài tử

nhà mình, chẳng lẽ nàng không có tật xấu sao? Trẫm đều nói chờ nó tròn
một tuổi mới tính đến chuyện này, tóm lại không thể ở trên đại điện tuyên
thánh chỉ, không chừng đang tuyên chỉ thì nó cởi quần muốn đi tiểu thì
sao?"

Tiêu Nghiêu bất đắc dĩ nói vài câu, duỗi tay muốn véo mặt nàng.

Tần Phiên Phiên nghĩ tới tình huống mà Hoàng thượng vừa mới tưởng

tượng ra, lại cười to ra tiếng.

Về phần Tiêu Nháo Nháo bị cười nhạo, buổi tối lại thêm vào "Nhật ký

trưởng thành vui vẻ của Tiêu Nháo Nháo", là Tiêu Nghiêu tự mình viết.

"Hôm nay ta đã được tám tháng rồi, phụ hoàng và mẫu phi nhắc tới

phải chờ ta một tuổi mới lập ta làm Thái tử, nhưng mà ta lại tiểu ướt kim
quan mà phụ hoàng dùng lúc còn là Vương gia. Mẫu phi cười to ba mươi
tiếng, chọc ta là Thái tử đi tiểu. Phụ hoàng nghiêm khắc lên án mạnh mẽ
mẫu phi, không nên cười ta như thế, một đứa trẻ lúc còn nhỏ, tâm hồn rất
yếu ớt, đừng tưởng rằng nó cái gì cũng đều không hiểu, kỳ thật nó đều hiểu.
Xin phụ mẫu đừng vui đùa trên nỗi khổ của con cái. Ta cảm thấy phụ hoàng
nói rất đúng, phụ hoàng anh minh thần võ [1] mạnh mẽ tuyệt vời không ai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.