ĐỘC SỦNG THÁNH TÂM - Trang 1686

"Mẫn Phi nương nương, đã lâu không gặp." Lý Đức cung kính hành lễ

với nàng ta, chẳng qua là trong giọng nói lại mang theo vài phần ý tứ trêu
chọc.

Sắc mặt Chúc Mẫn hơi trầm xuống, trong cung Tần Phiên Phiên luôn

thích dùng cung nữ, thái giám đều rất ít thấy, nhưng vị công công chưởng
sự này, Chúc Mãn vẫn biết đến.

"Ngươi là ai, bổn cung chưa từng gặp ngươi. Không có sự cho phép

của Hoàng thượng thì không thể tiến vào Tĩnh Tư am. Công công, mời về
đi." Chúc Mẫn hừ lạnh một tiếng, cố ý dùng giọng điệu âm dương quái khí
để nói chuyện.

Nàng thấy người của Tần Phiên Phiên đến đây, liền biết chắc là không

có chuyện tốt gì.

Lý Đức không hề có chút bực bội nào, vẫn cong môi cười lạnh như cũ,

đây là hắn học được từ Trương Hiển Năng.

Thời điểm đối mặt với kẻ địch, cách tốt nhất chính là cười, tức giận

cũng được mà hưng phấn cũng xong, trước sau đều chỉ có cười, đối phương
sẽ không thể đoán được rốt cuộc thì ngươi muốn làm gì, do đó sẽ sinh ra
vài phần kiêng kị trong lòng.

Chỉ là Trương Đại Tổng quản cười đến cực kỳ thân thiết còn Lý Đức

lại cười ra dáng vẻ đại gian đại ác, giọng the thé, nơi nơi đều lộ ra cảm xúc
đau thương vì việc hắn bị cắt mất trứng.

"Chính là Hoàng thượng lệnh nô tài đến, có thánh chỉ muốn tuyên đọc

cho ngài nghe một chút." Hắn vừa nói vừa lấy ra một cuộn thánh chỉ từ
trong ngực, cũng thật khó cho hắn khi có thể giữ được lâu như vậy.

Chúc Mẫn lập tức ngơ ngẩn, nhìn cuộn thánh chỉ màu vàng sáng kia

nhất thời trong lòng ngũ vị tạp trần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.