ĐỘC SỦNG THÁNH TÂM - Trang 1745

Trong doanh trướng của Đế Hậu, Tần Phiên Phiêm cầm một chén canh

tuyết lê chậm rãi ung dung uống vào.

Sau khi không ợ hơi nữa, cảm giác toàn bộ thế giới này đều trở nên

tuơi đẹp.

"Hôm nay thần thiếp nghe nói Hoàng thượng bởi vì một con bạch hồ

mà cùng Cảnh vương có xung đột nhỏ?"

Tần Phiên Phiên chậm rãi ung dung nhấp hai hớp canh ngọt, chỉ cảm

thấy cả người đều thoải mái phiêu phiêu dục tiên, đương nhiên chuyện
chính còn muốn nói tới.

"Phải, hắn đang đuổi theo một con bạch hồ, vừa vặn chạy đến trước

mặt trẫm, mũi tên của hắn kém chút nữa bắn trúng Trương Thành." Lúc
Tiêu Nghiêu nhắc đến chuyện này, con mắt nhẹ nhàng nheo lại, hiển nhiên
đối với chuyện xảy ra vào ban này vẫn mang theo vài ý bất mãn.

Tần Phiên Phiên lông mày dựt dựt, thấp giọng nói: "Hôm nay ban

ngày Cảnh Vương phi cũng tới tìm ta. Nàng ta nói một chút chuyện, nói ta
chớ đắc ý, nói về sau Hoàng thượng không cần thần thiếp nữa, khẳng định
sẽ dùng mọi cách để uy hiếp, bức ta rời khỏi vị trí Hoàng hậu, khiến phải tự
nguyện nhường lại."

Tiêu Nghiêu lâm vào một mảnh trầm tư, trong doanh trướng liền trở

nên yên tĩnh như chết.

Hắn có chút hiếu kỳ mà hỏi thăm: "Tại sao nàng ta lại nói trẫm sử

dụng mưu kế bức nàng thoái vị chứ? Quả thực không hiểu được, đây rõ
ràng ly gián tình cảm của ta và nàng. Đã nhiều năm như vậy, con mắt của
nàng ta còn chưa chữa khỏi, một mực bị mù mà. Không có nhìn thấy trẫm
và nàng như keo sơn, đang lúc tốt đẹp nhất nha, còn ở chỗ này nói hươu nói
vượn."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.