ĐỘC SỦNG THÁNH TÂM - Trang 1972

"Hoàng thượng, xin ngài làm chủ, nhất định phải lôi hung thủ ra trước

công lý." Ông ta bắt đầu gào, nhưng lại không dám kéo đề tài lên đến đầu
Hoàng hậu nương nương, cả người đều lộ ra cảm giác nghẹn khuất.

"Thái Thị lang hãy nén bi thương, trẫm sẽ mau chóng tra ra hung thủ.

Tiếp tục." Tiêu Nghiêu chỉ nói một câu như vậy liền bắt đầu để các triều
thần có chuyện gì cần tấu thì tiếp tục nói.

"Hoàng thượng, sau khi tiểu nữ vào cung, phải chịu đựng rất nhiều,

còn xin Hoàng thượng nói cho lão thần biết, con bé chết như thế nào?" Thái
Thị lang cũng không định buông tha dễ dàng như vậy, ông ta cầm khăn
gấm lau khô vết máu bên khóe miệng nhưng vẫn lộ ra biểu tình khó mà tin
nổi như cũ.

Tiêu Nghiêu phất phất tay, Trương Hiển Năng lập tức bước lên nửa

bước, thấp giọng trả lời: "Hồi Thái đại nhân, Bính Quý nhân cũng giống
như phi tần chết vào mấy ngày trước, đều là bị rắn độc cắn chết. Lúc phát
hiện, trên người ngài ấy còn vài con đang cuốn, cũng không biết ban ngày
mấy con rắn đó trốn ở đâu, cung nhân trong điện cũng đã chết hơn một nửa,
cũng không cứu sống được mấy người."

Sắc mặt Thái Thị lang cứng đờ, càng thêm cực kỳ khó coi, ông ta gấp

gáp hỏi: "Thật sự là bị rắn độc cắn chết?"

"Thiên chân vạn xác, đều có Thái y xem qua, không thể sai." Trương

Hiển Năng cho ông ta câu trả lời chắc chắn.

"Chuyện này không thể nào, vì sao con bé lại bị rắn độc cắn chết,

người bắt rắn đâu? Những kẻ bắt rắn đó đều chết hết rồi sao?" Thái Thị
lang nghẹn một lát, những vẫn không nhịn xuống được, cuối cùng gào lên,
ông ta căn bản là không tiếp nhận nổi sự thật này.

Tiêu Nghiêu thờ ơ lạnh nhạt, thấy ông ta kích động như thế, không

nhịn được thấp giọng chất vấn: "Những người khác đều có thể bị cắn chết,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.