ĐỘC SỦNG THÁNH TÂM - Trang 297

Thời điểm Lâm Xảo đi vào nội điện, trên cơ bản cũng chưa đặt chân,

nơi nơi đều là người, bận bận rộn rộn, hiển nhiên đang bố trí Thưởng Đào
các, thời điểm nàng đến, không còn thấy được hình thức ban đầu.

"Chủ tử, Lâm Xảo cô nương tới rồi".

Vọng Lan lên tiếng nhắc nhở, mới làm Tần Phiên Phiên phục hồi lại

tinh thần, nàng lập tức thoát thân từ bận rộn bên trong ra, lôi kéo tay nàng
ta nói: "Ngươi chờ một lát, xong nhanh thôi".

"Đào Uyển nghi, này, làm gì vậy?". Lâm Xảo bị kinh hách rồi.

"Làm hỉ đường cho ngươi với Hoàng thượng đấy". Nàng tiến đến bên

tai Lâm Xảo, thấp giọng nói.

"Hỉ, hỉ đương?". Lâm Xảo sợ ngây người, không khỏi lớn tiếng hô ra.

Tần Phiên Phiên một phen che lại miệng nàng ta, thấp giọng nói:

"Ngươi kêu cái gì, còn sợ người khác không biết à. Ta còn chuẩn bị xiêm y
cho ngươi, đợi lát nữa rồi thay".

"Nhưng mà nơi đó đều lấy đào trang trí, ngài mới là Tuyết Đào tiên tử

đó, cho ta Hoàng thượng sẽ nhìn ra được. Huống hồ ta tới cũng không phải
muốn cướp nổi bật của ngài, cũng không phải muốn thay thế ngài...".

Nàng ta nói tới đây liền không nói nổi nữa, sắc mặt thẹn đến đỏ bừng.

Ý cười trên mặt Tần Phiên Phiên hơi ngừng lại, nhẹ giọng hỏi: "Vậy

ngươi muốn trở về sao? Học không được thứ gì từ ta, Hoàng thượng sẽ
không thích thấy nữ nhân khác trong cung điện của ta".

Nàng vừa dứt lời, trên mặt Lâm Xảo đã hiện ra mấy phần hoảng loạn,

gấp giọng nói: "Như thế nào lại vậy? Người là Uyển nghi Hoàng thượng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.