ĐỘC SỦNG THÁNH TÂM - Trang 338

"Thái hậu nương nương, ngài phải thay thần thiếp làm chủ." Minh

Quý phi kêu khóc một tiếng, đánh thức Cao Thái hậu đang trong trạng thái
hãm sâu vào mỹ nhan của mình chính mình lại.

Bà bất mãn nhíu nhíu mày, vẫy vẫy tay nói: "Nói xong chưa? Nói

xong thì đến người tiếp theo."

"Thái hậu nương nương!" Minh Quý phi đột nhiên gào lên với bà.

Cao Thái hậu run rẩy, tay run lên liền ném gương xuống mặt đất, ngay

lập tức liền vỡ thành vụn.

"Choang" một tiếng giòn vang, toàn bộ trong điện đều lâm vào yên

tĩnh giống như chết, ai cũng không nghĩ đến Cao thái hậu còn ẩn dấu một
mặt gương.

Lúc Tiêu Nghiêu cùng Tần Phiên Phiên đến, liền thấy được cảnh

tượng như vậy.

Cao Thái hậu ngồi xổm trên mặt đất, duỗi tay đi nhặt gương của bà,

vừa nhặt vừa đỏ hốc mắt, lại không chịu rớt nước mắt.

"Mẫu hậu." Tiêu Nghiêu nhíu nhíu mày, lập tức gọi một tiếng, bước

nhanh đi về phía bà.

Nghe được thanh âm của hắn, Cao Thái hậu quay đầu lại, thấy chỗ dựa

của mình tới, lập tức rơi nước mắt.

"Muốn Muốn, gương của ta vỡ rồi."

Nàng gọi chính là nhũ danh của Hoàng thượng, lúc đầu người trong

điện cũng chưa kịp phản ứng, tận đến lúc Hoàng thượng tiến lên phía trước
nhẹ giọng trấn an bà, Cao Thái hậu nhào vào trong lòng ngực hắn vừa khóc
vừa gọi hắn từng tiếng Muốn Muốn, mọi người mới hiểu được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.