"Rất no, ngự thiện đương nhiên ăn ngon." Tần Phiên Phiên càng nghi
hoặc, Hoàng thượng đến tột cùng là muốn làm cái gì.
Nàng luôn có một loại cảm giác ăn uống no đủ mới dễ lên đường,
trong lòng tức khắc liền không vững chắc.
"Ăn đến no ngủ ngon liền tốt, thỉnh ngài dựa theo động tác đêm hôm
qua làm một canh giờ, lão nô tự mình nhìn ngài, Hoàng thượng nói không
được dừng." Biểu tình của Trương Hiển Năng trước sau như một đều là
cười tủm tỉm, nhìn vô cùng hiền lành từ thiện, nhưng mà lời hắn nói ra lại
làm hai chân Tần Phiên Phiên hai chân mềm nhũn.
Đây rõ ràng là muốn mạng của nàng mà!
Buổi tối hôm qua ngẫu nhiên nàng còn có thể lười biếng nghỉ ngơi
một chút, lần này Trương Đại Tổng quản tự mình nhìn nàng làm, nàng lại
không thể lười biếng được.
Tần Phiên Phiên bình tĩnh một chút, chuẩn bị liền làm động tác chữ
mã, loại động tác này đơn giản dễ dàng hơn một chút.
"Tần Thải nữ, Hoàng thượng nói ngài phải làm cái động tác chổng
mông ngực sát mặt đất." Trương Hiển Năng giống như nhìn ra ý đồ của
nàng lập tức mở miệng nói.
Tần Phiên Phiên mở to hai mắt nhìn: "Hoàng thượng nói như vậy?"
Trương Hiển Năng cười đến xuất hiện cả nếp nhăn trên mặt, nói:
"Nguyên văn lời Hoàng thượng nói là: bảo nàng chổng mông lên ngực sát
mặt đất cho trẫm, đến khi nào nàng ấy không thể chổng được nữa thì thôi."
Tần Phiên Phiên không biết chính mình tại sao lại đắc tội Hoàng
thượng, rõ ràng sáng hôm nay còn rất tốt, cuối cùng nàng giãy giụa nói: