ĐỘC SỦNG THÁNH TÂM - Trang 946

Cao Thái hậu khẽ thở dài một hơi, hoàn toàn là cảm xúc phiền muộn

vì nhi tử không con nối dõi.

Tần Phiên Phiên cứng đờ khóe miệng, lại nói tiếp, đối với chuyện

không con này, Tiêu Nghiêu một chút cũng không vội, hắn chưa đợi được
người xứng đáng làm mẹ của con hắn, ai cũng không có tư cách sinh.

"Ai gia nói với ngươi này, khi còn nhỏ hắn nuôi một con thỏ con, con

thỏ kia răng cửa lớn rất đáng yêu. Hắn rất thích, mỗi ngày tỉnh ngủ đều phải
xem thỏ con, tự mình cho nó ăn cỏ. Sau đó con thỏ kia bỗng nhiên phát
cuồng cắn ngón tay hắn. Hắn bị cắn rất thảm, ta thấy vậy ôm hắn khóc,
muốn giết chết con thỏ kia cho hả giận, hắn lại không cho, nói chờ ngón tay
hắn lành, tự mình đánh con thỏ. Cuối cùng con thỏ kia vẫn chết, là bị người
hạ dược mới phát cuồng, nhưng lượng dược quá nặng." Dường như Cao
Thái hậu nhớ tới cái gì, nhẹ giọng kể chuyện Tiêu Nghiêu khi còn nhỏ với
nàng.

"Hắn nhìn thấy thỏ con đã chết, chỉ sai Trương Hiển Năng chôn con

thỏ, không nói gì. Kết quả nửa đêm hắn chạy đâu không thấy, làm người
trực đêm bị dọa chết khiếp, báo cáo đến chỗ ta. Ta đánh thức Tiên hoàng,
cùng Tiên hoàng khoác xiêm y đi ra ngoài tìm người, kết quả hắn đang ghé
vào mộ của thỏ con mà khóc. Aiz."

Cao Thái hậu vừa nói vừa thở dài một hơi, Muốn Muốn nhà bọn họ

lúc tốt thì vô cùng tốt, lúc hư thì hận không thể tìm cái chảo đập vào đầu
hắn.

Trong lòng Tần Phiên Phiên có chút nghẹn muốn chết, nghe xong câu

chuyện này, lại nhớ đến tuy rằng Hoàng thượng đối với nàng độc mồm độc
miệng, nhưng chung quy không ném nàng xuống, còn lau nước mắt cho
nàng, nàng liền cảm thấy chính mình thật không ra gì.

"Thánh chỉ đến ——"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.