ĐỘC SỦNG THÁNH TÂM - Trang 949

Nàng ấy coi ly trà nóng giống như sinh mệnh của Tần Phiên Phiên,

nếu như Tần Phiên Phiên không uống ly trà này chính là biểu hiện cho việc
không muốn sống nữa.

Tần Phiên Phiên liếc nàng ấy một cái, nhấp hai ngụm nhỏ xem như đã

uống, lúc này Liễu Âm mới buông tha nàng, tự mình thỏa mãn lui sang một
bên, trên mặt tràn đầy tươi cười vui mừng.

Sau khi nàng uống trà, liền ấm ức nhìn về phía Thái hậu, trong ánh

mắt bộc lộ ý lên án. Những điều này không giống với những gì Thái hậu
nói lúc trước. Cái gì mà luyến tiếc con thỏ đã chết, nửa đêm còn lén chạy ra
mộ của nó khóc thương chứ?

Hiện giờ quả đào nàng còn sống rất tốt, tại sao lại đối xử với nàng như

vậy, chẳng lẽ là bởi vì trên người nàng không có lông à?

Cao Thái hậu đối mắt với Tần Phiên Phiên, lập tức cảm nhận được ánh

mắt tội nghiệp của nàng, bà có thể nhìn tận sâu vào trong tâm khảm của
nàng.

"Trương Hiển Năng, Hoàng thượng nói thế nào?" Cao Thái hậu ho nhẹ

một tiếng, quyết định hỏi xem tình huống thế nào.

Trương Hiển Năng thấp giọng trả lời: "Hồi bẩm Thái hậu, ý của

Hoàng thượng đều viết trên thánh chỉ."

"Cái gì gọi là đánh mất thứ quan trọng nhất của nó? Chẳng lẽ đó

không phải là thứ quan trọng nhất của Phiên Phiên hay sao? Hài tử không
còn, trong lòng cả hai người cha mẹ đều sẽ khổ sở, thậm chí người mẹ
mang thai đứa bé còn đau lòng hơn so với người cha! Lúc này nó lại muốn
phát cái tính tình gì vậy. Còn nữa, nó viết thánh chỉ này là trò gì đây? Nếu
không phải ai gia biết Phiên Phiên vừa mới sinh non, còn nghĩ rằng ngày
mai Hoàng thượng muốn phê duyệt tấu chương tại Thái giám sở đó."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.