ĐỘC THÂN CẦN YÊU - Trang 107

Trong lúc chờ dữ liệu chuyển hết, Đào mở trình duyệt vào

mạng, đổi mật khẩu một số tài khoản, xóa một số tài khoản khác, rồi
xóa cả history của trình duyệt. Sạch trơn.

Ngày thứ năm

Nghe tiếng xe quen thuộc, Đào xịt thêm một chút nước hoa rồi

chạy ra mở cửa. Cô xõa tóc, mặc một bộ váy ngắn hở vai, trang điểm
nhẹ nhàng theo đúng cách Trần vẫn ưa. Trần nhìn cô, nhìn những
món ăn mình thích bày trên bàn, vừa ngạc nhiên vừa nghi hoặc.

- Anh quên mất ngày kỷ niệm nào à? – Trần hỏi.

- Không, ngày kỷ niệm gì đâu. – Đào lắc đầu.

- Thế em định cầu hôn anh hả? – Trần đùa.

- Không, em biết có cầu cũng không được. – Đào cúi đầu, thoăn

thoắt rắc bột pho mát lên món spaghe i.

Hai người ngồi ăn trong ánh đèn dìu dịu và tiếng guitar cổ

điển dìu dặt. Spaghe i thơm ngon, salad trộn rất vừa, rượu vang đỏ
không phải thật xuất sắc nhưng cũng êm. Mọi thứ tốt đẹp đến mức
Trần thấy bất an.

Anh và Đào sống chung đã gần ba năm. Gia đình và bạn bè

anh đều đánh giá cô rất thích hợp làm vợ anh, xinh xắn, an phận với
một công việc ít cơ hội thăng tiến ở một công ty nhỏ, yêu anh từ cái
nhìn đầu tiên. Họ thường hỏi anh còn chờ gì nữa mà không cưới cô.
Nghe vậy, Trần chỉ cười trừ. Với anh, hôn nhân phải bắt nguồn từ
tình yêu, mà anh thì không nghĩ mình yêu cô. Có lẽ, anh chỉ thích sự
dễ chịu cô đem lại, những câu chuyện tầm phào vui vẻ, những bữa
cơm tự nấu, những món đồ tự khâu vá và những giây phút nóng
bỏng trên giường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.