ĐỘC TÌNH - Trang 15

Hành mới cảm thấy thầy giáo nói đúng, lúc này anh đang phải dùng thứ
ngôn ngữ đáng ghét này để nói chuyện vòng vo với mọi người. Ý tứ đơn
giản đến mức trẻ con tiểu học cũng hiểu nhưng cứ phải thêm hoa lá cho rối
ren, thật là tổn hại tế bào não. Thái độ của các cậu bên ngoại rất rõ ràng,
rằng anh không có phần ở Liên Thịnh, mang họ Lộ thì có tư cách gì mà
nhúng tay vào gia sản nhà ngoại? Thế nhưng anh cũng tỏ thái độ rất rõ
ràng, Liên Thịnh một khi đã là của anh thì anh nhất định sẽ không buông
tay.

Anh cười, nhưng điều đó không thể hiện tâm trạng tốt. Xem ra, anh muốn
để người khác biết mình đang rất bực. Anh day trán, có vẻ cậu anh quyết
không chịu buông.

“Cậu, cháu hơi đau đầu, còn vấn đề gì cậu có thể nói chuyện với luật sư của
cháu. Trong tay luật sư có di chúc của ông ngoại và toàn bộ tài liệu bí mật
của Liên Thịnh trong mấy năm qua. Nếu thắc mắc gì, cậu cứ hỏi luật sư là
rõ. Có điều những thứ được ghi chép trong đó, chắc chắn cậu sẽ mất rất
nhiều thời gian để tìm cách biện minh đấy. Cháu xin phép cáo từ.”

Mấy năm qua, vợ chồng họ nghĩ trăm phương ngàn kế để bòn rút Liên
Thịnh, chuyện này đâu có thể qua được mắt ông ngoại.

Lộ Thiếu Hành bỏ đi. Nếu muốn tính toán anh không ngại tính toán rõ
ràng, chỉ cần đối phương đưa ra một cái giá.

Nói chuyện với mấy bậc trưởng bối xong, Lộ Thiếu Hành chuẩn bị về khu
nghỉ ngơi.

“Thiếu Hành, lâu rồi không gặp, càng ngày càng đẹp trai nhỉ.” Có hai
người cao tuổi đến gần Lộ Thiếu Hành, nét mặt tươi cười hiền hòa.

Lộ Thiếu Hành vui vẻ đáp: “Cháu chào hai bác! Đúng là lâu lắm rồi không
gặp, hai bác trông vẫn khỏe lắm. Không biết Dực Đình dạo này thế nào ạ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.