ĐỘC TÌNH - Trang 215

cách đường hoàng rồi. Cảm giác này quả nhiên rất tốt. Có điều, anh cũng ý
thức được sự dối trá của bản thân. Ở trước mặt người khác, anh có thể dõng
dạc nói mình không có quan hệ gì với cô, nhưng khi kéo cô vào phạm vi
của mình, mối quan hệ giữa hai người lập tức trở thành phức tạp. Chắc
chắn anh không thể chấp nhận cô nói cười mời rượu những gã đàn ông
khác, anh chỉ muốn chiếm giữ cô làm của riêng.

“Hôm nay định làm gì?” Chẳng mấy khi có nhã hứng nói chuyện, anh
chuyển điện thoại về chế độ im lặng.

Lê Họa vốn không có kế hoạch nào nên lắc đầu: “Anh thì sao?”.

Cũng không có.

Thật là một đôi nhàm chán.

Bất luận Lộ Thiếu Hành tỏ thái độ thế nào, Lê Họa vẫn cảm thấy có chút xa
cách giữa hai người. Cô khao khát một người có thể sưởi ấm cho mình,
chấp nhận quá khứ của mình, dù cho đó là một chuyện rất khó khăn. Khi
người đó đã xuất hiện, trong lòng cô lại nảy sinh những khao khát lớn hơn,
tham lam hơn. Bởi vậy, cô mới kể lại toàn bộ mọi chuyện với anh. Sau đó,
cô phát hiện hóa ra chỉ cần hai phút, cô đã nói rõ được những điều mà cô
từng nghĩ rất rối rắm. Hoặc là, những chuyện đó vốn dĩ hết sức đơn giản,
chẳng qua cô tự phức tạp hóa nó mà thôi.

“Em có định về nhà mẹ hôm nay không?” Lộ Thiếu Hành đột nhiên hỏi.

Cô gật đầu, dù sao cũng không có chuyện gì làm. Lần trước cô về quá vội
vàng, sợ mẹ lại suy nghĩ nhiều. Hiện giờ, cô không mong chờ mẹ phải thật
tốt với mình, nhưng cô cũng không muốn có bất kỳ khúc mắc nào, không
muốn mẹ nhìn mình bằng ánh mắt dò xét.

“Tôi đưa em đi.” Lộ Thiếu Hành hờ hững lên tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.