ĐỘC TÌNH - Trang 217

nói dối mẹ, lại càng không muốn phủ nhận. Vậy nghĩa là sao?

Dương Uất Nhiên nhìn cô: "Mấy năm qua, có lẽ mẹ đã không đủ quan tâm
con. Lúc đó mẹ vẫn còn phẫn nộ, nhưng dù vì lý do gì, mẹ cũng không nên
trút giận lên đầu con mới phải, chuyện vốn không liên quan đến con”.

Dương Uất Nhiên nhắc đến vấn đề đã đè nặng trong lòng Lê Họa nhiều
năm qua, cô rốt cuộc không kìm nén được.

“Con hiểu.”

Một người phụ nữ đã đứng tuổi lại có chồng ngoại tình, đã vậy kẻ thứ ba
còn là một người trẻ hơn mình, đẹp hơn mình. Đó là cú đả kích lớn cỡ nào
với Dương Uất Nhiên, một người từng hi sinh rất nhiều cho gia đình.

“Đã qua lâu rồi”, Dương Uất Nhiên thở dài. “Lúc đó mẹ rất căm hận bố
con, chỉ muốn ông ấy chết ngay tức khắc. Nhưng giờ lòng mẹ đã nguôi
ngoai rồi. Mẹ có cuộc sống của mình, còn ông ấy sống thế nào, mẹ không
quan tâm nữa." Bà vuốt tóc Lê Họa, "Mẹ cũng chẳng làm gì được cho con,
con hãy tự mình nỗ lực sống cho thật tốt nhé”.

Lê Họa gật đầu. Vậy là tốt rồi, mẹ cô đã có một cuộc sống như mong
muốn. Ít nhất cũng có sự công bằng trên phương diện tình cảm, không
giống như trước đây ở bên cạnh bố cô.

Lúc ra về, nụ cười trên mặt Lê Họa lập tức biến mất như ảo thuật. Lộ Thiếu
Hành lấy làm lạ: “Sao thế?”.

Vừa nãy ngồi ăn cơm cô vẫn vui vẻ, vậy mà giờ đã thay đổi ngay được.

“Không có gì.”

Cô cứ giữ cái vẻ mặt đó suốt dọc đường khiến Lộ Thiếu Hành cảm thấy có
gì đó không ổn. Chợt nghĩ lại những chuyện trước kia mà cô kể với anh,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.