ĐỘC TÌNH - Trang 228

"Cùng đi ăn nhé. Anh biết một quán đồ xào khô ngon lắm.”

Lê Họa biết kiểu gì hai người cũng gặp lại, chỉ không ngờ nhanh như vậy.

Cô gật đầu. Không làm người yêu vẫn có thể làm bạn, điều này tuy rất khó,
nhưng dù sao cũng không thể coi nhau như kẻ thù được.

Cô lẳng lặng theo sau Trác Dực Đình. Trước đây, người đàn ông này từng
được cô nhận định là đối tượng kết hôn phù hợp nhất của mình, vậy mà bây
giờ giữa hai người đã chẳng còn quan hệ gì. Cảm giác của cô đối với anh từ
trước đến nay, phần lớn là sự hổ thẹn, đó cũng chính là điều mà anh không
muốn nhất.

Không biết làm gì để phá tan bầu không khí khó xử lúc này, Trác Dực Đình
đành kiếm chuyện để hỏi dù đã biết rõ mười mươi.

“Em đến phỏng vấn xin việc à?”

Anh và giám đốc công ty này có quen biết, nếu cần, anh có thể giúp đỡ cô.
Đương nhiên anh biết rõ cô sẽ không nhờ anh, trước đây có thể, bây giờ thì
không.

“Ừ.” Lê Họa cười, “Mấy hôm trước em đến dự thi vòng một rồi. Ngày
trước em rất ghét câu nói "sống đến già, học đến già”, nhưng xem ra
chuyện học cả đời này trốn không thoát. Chúng ta đã lớn vậy rồi mà vẫn
phải thi cử, chẳng biết bao giờ cái trò này mới chấm dứt nữa”.

“Đề có khó lắm không?” Anh hỏi.

“Cũng không đến nỗi nào. Chúng ta thật ra rất mâu thuẫn, thời sinh viên lúc
nào cũng chê bai nền giáo dục nước nhà không bằng nước ngoài. Nhưng
sau khi học hành, lại hy vọng giáo viên chỉ tập trung dạy những thứ sẽ xuất
hiện trong đề thi, còn giáo viên dạy những điều thực tế lại bị chúng ta chê
bai.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.