ĐỘC TÌNH - Trang 248

CHƯƠNG 40

Trước hôm Tô Tự chuyển về nhà, Lê Họa và cô ấy đã tâm sự với nhau
những suy nghĩ của bản thân. Tô Tự chủ động xin lỗi Lê Họa, nhiều năm
qua cứ tưởng rằng mình đã giúp đỡ bạn được rất nhiều rồi lấy cớ đó để yêu
cầu Lê Họa làm một vài việc theo ý mình, không từng nghĩ xem cái mà cô
thật sự cần vốn không phải vật chất. Đối với Lê Họa, nhận được sự giúp đỡ
về tiền bạc từ bạn bè quá nhiều rồi sẽ trở thành gánh nặng, cô cũng tự trách
bản thân thiếu quan tâm đến Tô Tự. Họ như hai người bạn vừa quen biết,
trách móc chính mình không đủ tốt với nhau. Mỗi ngày sau đó, cô và Tô Tự
thỉnh thoảng lại hỏi han nhau. Tô Tự hằng ngày ở nhà chăm sóc ông, đưa
ông ra ngoài phơi nắng.

Nói chuyện điện thoại với Tô Tự xong, Lê Họa quay đầu lại thì phát hiện
Lộ Thiếu Hành đang chỉnh tề đứng trước gương. Bình thường anh rất hiếm
khi soi gương như vậy. Dạo này, hai người chung sống khá hòa hợp, không
hề có cãi vã, đương nhiên cũng không thân mật hơn là bao. Cô nhìn anh
đang thắt cà vạt, chợt cảm thấy ngưỡng mộ những người có thể hiên ngang
nói với người mà mình thích rằng: “Cút! Tôi không thích anh nữa!”, thật
đáng kính nể.

Lộ Thiếu Hành thắt cà vạt xong, quay lại hất cằm với cô. Ánh hoàng hôn
ấm áp của mùa xuân rơi trên mái tóc cô, tạo nên một lớp màu dịu dàng.
Anh mỉm cười: “Có bận gì không?”. Lời thốt ra rồi, anh mới thấy hối hận.

“Sao cơ?” Cô vừa nói vừa bước lại gần anh.

Sự chờ mong hiện rõ trong đôi mắt cô, anh thở dài: “Đi dự tiệc cùng anh”.

Cô có chút do dự. Chính sự do dự ấy của cô khiến anh hiểu ra điều gì, anh
kéo cô lại, giọng nói như ra lệnh, không chừa chỗ cho sự thương lượng: “Đi
thay đồ!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.