ĐỘC TÌNH - Trang 250

nhưng đều có một điểm chung là đẹp! Nghĩ vậy, cô không giấu được nở nụ
cười.

Lộ Thiếu Hành không mấy thân thiết với Thẩm Diệc Triệt nên không dự
định ở lại đây lâu. Nói qua loa vài câu, anh liền đưa Lê Họa rời đi, đúng là
chỉ như cưỡi ngựa xem hoa.

“Nãy nghĩ gì mà cười thế?”

Chẳng phải anh rất tập trung nghe người khác nói chuyện sao, vậy mà vẫn
biết cô cười trộm ư?

“Em có cười á?” Lê Họa ngơ ngác làm bộ không biết gì.

Anh trừng mắt với cô: “Trẻ con nói dối là không ngoan”.

“Anh thì ngoan, anh là đứa trẻ ngoan.” Cô cười, giọng vang lên trong trẻo
như tiếng chuông gió.

Anh đưa tay lên gạt tóc trên mặt cô ra sau tai, khóe miệng thoáng hiện ý
cười. Chỉ có điều, khi trông thấy người phía sau, sắc mặt anh lập tức trở
nên nặng nề.

Ngày hôm nay đối với Lộ Thiếu Hành quả nhiên là dịp tốt nhất để tái ngộ
người quen.

Kỷ Y Đình, người sáng lập Thượng Tinh, đang tiến về phía hai người.

“Lâu rồi không gặp! Không ngờ sở thích của cậu đã thay đổi rồi!”

Lộ Thiếu Hành đưa tay lên ôm vai Lê Họa.

“Lâu không gặp mà cậu vẫn còn nhớ sở thích của tôi thế nào cơ à? Tôi lại
rất muốn biết hồi trước sở thích của mình như thế nào đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.