ĐỘC TÌNH - Trang 272

CHƯƠNG 44

Lịch trình làm việc hàng ngày của Tô Tự vốn dĩ dày đặc. Vì quay phim nên
cô phải ở lại Nhân Hạ vài tháng, nơi đây được mệnh danh là “thánh địa
phim trường”. Có điều, cô cũng là đại diện phát ngôn của thương hiệu toàn
cầu Lome, nên đương nhiên phải có mặt trong buổi họp báo của họ. Sau khi
kết thúc buổi họp báo, Tô Tự không quay về ngay, mặc kệ người ta gọi điện
thúc giục hết lần này đến lần khác.

Nhẩm tính thời gian, Tô Tự quay sang nói với Lê Họa: “Ngày kia cậu về,
mình sẽ đi cùng cậu”.

Lê Họa nằm trên giường, nhắm mắt thư giãn, cảm thấy vô cùng thoải mái.
Hiện giờ cô không nghĩ gì nhiều, sống vui vẻ ngày qua ngày, được lựa chọn
cái mình muốn.

“Cậu với Lộ Diệc Cảnh thế nào rồi?” Lê Họa mở mắt, ngạc nhiên thấy Tô
Tự đang thêu chữ thập. Dù trông không đẹp mắt cho lắm, nhưng điều này
không quan trọng.

Tô Tự đặt tấm vải xuống, hai tay khoanh trước ngực, nét mặt như vừa nhớ
lại chuyện gì đó không vui: “Haiz… ngày trước cậu còn nói anh ta được.
Được được cái nỗi gì? Cậu đúng là có mắt như mù”.

Lê Họa sửng sốt, ngồi bật dậy, cô nhớ một bữa nhậu nào đó, Lộ Diệc Cảnh
ngồi cạnh cô, tuy ngoài mặt tỏ ra hứng thú với cô nhưng cuối cùng cũng
không làm gì cả. Hơn nữa, cô luôn cảm thấy lần đó Lộ Diệc Cảnh cố tình
thể hiện ra như vậy trước mặt bạn bè của anh ta. Nếu tất cả mọi người đã
cho rằng anh ta đào hoa thì anh ta sẽ thể hiện ra như ý họ muốn, dù sao thì
trong lòng họ cũng đã nghĩ vậy rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.