ĐỘC TÌNH - Trang 282

Lê Họa chỉ biết nhìn anh, không nói nên lời. Nếu vừa rồi chỉ là sự cảm
động, thì lúc này có lẽ trái tim đã rung động. Tại sao anh lại làm vậy, tại sao
anh lại tốt hệt như trong tưởng tượng của cô? Anh cứ tồi tệ một chút thì cô
đã có thể bước đi không quay đầu. Tại sao luôn luôn như vậy?

Cô hít sâu một hơi, giơ túi xách lên đập thật mạnh vào người anh, cố gắng
kiềm chế tình cảm đang dâng trào trong lòng.

Cô định bỏ chạy, Lộ Thiếu Hành liền tóm lấy cánh tay cô. Anh không tin ở
trước mặt anh mà cô vẫn ngoan cố muốn chạy trốn.

“Tất cả mọi việc anh đều có thể thương lượng, duy nhất chỉ có hôn nhân là
không. Chuyện này không ai có thể quyết định thay anh, kể cả bố mẹ anh.”
Sau khi nói rõ ràng, anh mới nhìn xem cô phản ứng thế nào.

Lê Họa mím chặt môi, không lên tiếng.

Lộ Thiếu Hành bắt đầu mất kiên nhẫn: “Vẫn muốn đi?”.

Cô cúi đầu, không đáp.

Bây giờ anh cũng chẳng cần kiêng dè gì nữa, quan sát xung quanh không
có người, anh lập tức trở nên “vô lại”: “Em còn chưa trả tiền cho anh mà đã
muốn bỏ trốn à? Muốn chạy thì trả tiền đi đã”.

Dứt lời, sắc mặt anh đỏ bừng. Đại để là chưa bao giờ phải nhiều lời với ai
đó như vậy, hơn nữa đối tượng lại là phụ nữ. Chuyện này đồn ra ngoài,
người ta lại tưởng nhà anh làm ăn thất bát đến nỗi phải đòi nợ một người
phụ nữ.

“Không có tiền, không trả nổi.” Lê Họa rốt cuộc cũng chịu nhìn anh.

“Ồ, vậy thì tốt rồi.” Anh cười xấu xa, “Lấy chính mình ra trả nợ đi”.

“Em…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.