ĐỘC TÌNH - Trang 284

Lê Họa luôn cảm thấy, đối với Lộ Thiếu Hành, cô dường như chỉ là một
người bạn gái hay giận dỗi, cãi nhau chán rồi lại làm lành. Suy nghĩ đó của
cô không hề sai, Lộ Thiếu Hành đúng là coi cô như vậy.

Mọi người đều mang trong mình ít nhiều tính “tự yêu bản thân”, luôn cho
rằng ai đó thích mình nhiều năm thì sẽ mãi thích mình như vậy, không dễ
dàng gì mà thích một người khác.

Lê Họa ra khỏi phòng tắm, trông thấy Lộ Thiếu Hành đã nằm nhàn nhã trên
giường.

“Giờ nói được chưa?” Anh kéo cô vào lòng.

Sau khi đã cho bản thân “thù lao” nhất định, anh quyết định sẽ lắng nghe lý
do bỏ đi của cô, có lẽ sẽ khiến anh không mấy vui vẻ, may là đã điều chỉnh
trước rồi. Anh luồn tay vào mái tóc cô, nếu không chịu nằm yên thì tóc cô
sẽ bị kéo, người đau là cô, chẳng liên quan gì đến anh cả.

“Bố mẹ Trác Dực Đình đến tìm anh phải không?”

Anh còn tưởng cô sẽ không chịu nói. Anh gật đầu: “Ừ”.

“Họ nói gì?”

Tốc độ dò hỏi này khiến anh không khỏi buồn cười: “Họ muốn anh chia rẽ
một cặp tình nhân vốn cũng chẳng yêu nhau sâu đậm lắm”. Anh chăm chú
nhìn cô, “Thật ra anh nghĩ, chẳng cần đến anh chia rẽ, họ cũng sẽ tan vỡ
thôi. Vậy nên anh quyết định mặc kệ”.

Lê Họa nhíu mày. Lộ Thiếu Hành bóp hai má cô, mạnh đến nỗi hằn vết đỏ
trên mặt cô.

“Vậy nên cảm ơn vì anh đã mặc kệ nhỉ?”

“Nếu em lấy chính bản thân ra để cảm ơn thì anh sẵn sàng nhận.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.