ĐỘC TÌNH - Trang 316

Có lẽ là do tâm trạng bị ảnh hưởng nên Lộ Thiếu Hành chẳng có hứng thú
thưởng thức vẻ đẹp của cô gái kia.

“Đây là Thiên Linh nhà chúng tôi, chẳng mấy khi ra ngoài, hôm nay có dịp
ra ngoài học hỏi một chút.” Tô Mục vui vẻ giới thiệu.

Tô Thiên Linh gật đầu chào Lộ Thiếu Hành: “Bà chị đại ân đại đức của tôi
chắc chắn là đến muộn rồi, tôi đằng nào cũng rảnh rỗi nên tới trước tiếp
chuyện mọi người”.

Cô ta nói với vẻ tự nhiên, ngầm ám chỉ rằng, người được giới thiệu cho Lộ
Thiếu Hành là chị gái Tô Thiên Mặc, chứ không phải bản thân cô ta.

Tô Mục gật đầu: “Thiên Mặc vừa gọi điện báo là sắp đến nơi rồi”.

“Anh sinh được cô con gái giỏi giang thật khiến người khác phải ngưỡng
mộ.” Lộ Chính Nhiên nói nửa đùa nửa thật.

Tô Mục nghe vậy lấy làm tự hào. Cô con gái này chính là niềm kiêu hãnh
của ông ta, luận về ngoại hình hay tài trí, Tô Thiên Mặc đều không thua
kém ai.

“Thiếu Hành nhà anh cũng đâu có tầm thường, chắc chắn đã giúp đỡ anh
rất nhiều nhỉ? Già cả như chúng ta chỉ mong con cái có chí là yên tâm nghỉ
ngơi rồi.”

Lộ Chính Nhiên nhìn con trai: “Tôi chỉ mong nó không gây ra chuyện gì để
tôi phải lo lắng là cảm ơn ông trời lắm rồi”.

Lộ Thiếu Hành nhìn điện thoại, đã năm phút trôi qua. Rất hiếm khi anh
thấy thời gian trôi chậm như vậy. Mười phút sau, chuông reo. Anh cười
thầm, cầm điện thoại lên nghe.

“Chuyện gì thế?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.