ĐỘC TÌNH - Trang 318

Cô không muốn cho mọi người biết quả thật mình không sao, nếu như để
họ biết tửu lượng của cô rất tốt thì sau này lại càng phiền phức. Cô không
muốn trở thành người như vậy, thỉnh thoảng tiếp khách uống một hai ly thì
được. Trước đó, trưởng ban đã nhắc nhở các cô phải thuyết phục được đối
tác ký hợp đồng lần này, kết quả sẽ được dùng để đánh giá thời gian thử
việc.

Trong số cộng sự của Lê Họa, có một người nhất định sẽ trở thành nhân
viên chính thức do có “ô dù”. Bởi vậy, những người còn lại càng thêm áp
lực cạnh tranh.

Vừa nãy, có một người đàn ông lạ trông thấy mấy người phụ nữ, liền cố ý
rót mấy ly rượu hòng dọa các cô, nói là uống hết mới nể mặt họ, công việc
cũng dễ thương lượng hơn. Các cô nhìn nhau e ngại, uống say không biết
chuyện gì sẽ xảy ra, chỉ vì công việc mà để bản thân chịu thiệt thì không
đáng. Lê Họa uống cạn ly rượu kia liền gục vào người đồng nghiệp ngồi
cạnh. Những người còn lại thấy vậy cũng không thể chối từ được.

Trông thấy chiếc xe quen thuộc đỗ bên ngoài, Lê Họa quay sang nói với
đồng nghiệp mình đã tỉnh rượu, có thể tự bắt xe về, mãi mới thoát được sự
nhiệt tình của họ. Có lẽ vì hành động “trượng nghĩa” của cô khi nãy nên
mọi người cũng quan tâm cô hơn.

Đợi đồng nghiệp đi xa rồi, Lê Họa mới thong thả bỏ tay vào túi áo, đi về
phía chiếc xe kia.

Lộ Thiếu Hành ánh mắt lạnh băng, ngồi trong xe đợi cô đi tới. Cô mở cửa
sau nhưng không được, đành đi sang bên kia ngồi vào ghế phụ lái. Trong xe
ấm hơn ngoài trời rất nhiều, cô xoa xoa hai tay với nhau.

“Ăn nhanh vậy à?” Cô cười hỏi anh, đoán là anh đến dự tiệc.

Lộ Thiếu Hành mím môi, không nói gì, chỉ lẳng lặng nhấn chân ga phóng
đi. Anh đương nhiên sẽ không chủ động nói ra mình đã đợi ngoài này bao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.