ĐỘC TÌNH - Trang 32

“Hình như lần trước mình đã gặp chồng cậu...” Lê Họa không dám chắc
chắn, chỉ là hôm đến bar Vũ Mỹ, cô vô tình trông thấy một người rất giống.

“Thế à.” Tô Tự đặt bát xuống, vươn vai một cái, “Lại đang vòng tay người
đẹp nào chứ gì?”.

Cô nàng cười khẩy. Lê Họa chỉ biết trầm mặc.

“Mai mình về Nhân Hạ.”

“Vội thế à?”

Tô Tự gật đầu: “Có xin nghỉ phép được đâu, cậu thừa biết là mình lạm
quyền để được nghỉ mà”.

Tô Tự kéo chăn trùm kín đầu, Lê Họa đành tắt đèn rồi ra khỏi phòng.

Căn hộ này vốn là của Tô Tự. Ban đầu khi Lê Họa vừa chuyển đến đây
thuê, ngay ngày hôm sau, Tô Tự đã lập tức đi tìm chủ nhà để mua lại, rồi
cho Lê Họa ở. Lang bạt lâu ngày trong thành phố này, người ta sẽ thèm vị
gia đình. Đó không phải nỗi nhớ bố mẹ, nhớ người thân, mà chỉ là cảm giác
khao khát có một nơi chốn ổn định để trở về, không cần lo lắng chuyển chỗ
ở hết ngày này qua ngày khác. Khi cô đề nghị trả tiền thuê nhà, Tô Tự đã
nổi giận và đó là lần đầu tiên hai người cãi nhau.

“Trước mặt mình, cậu không cần giữ thể diện, không cần làm ra vẻ, không
cần ngụy trang gì hết! Mình xấu xí thế này cậu còn không ghét bỏ mình thì
làm sao mình có thể ghét bỏ cậu được chứ!”

Đó là những gì Tô Tự đã nói. Thế nhưng, Lê Họa hiểu rõ mình mắc nợ Tô
Tự rất nhiều, có lẽ cả đời này cũng chẳng thể nào trả hết.

Đêm. Sâu thẳm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.