ĐỘC TÌNH - Trang 334

“Cũng phải, bọn trẻ bây giờ có hiểu được nỗi khổ tâm của người làm bố mẹ
đâu. Lúc nào cũng gây chuyện khiến chúng ta phiền lòng.” Đường An An
mượn cơ hội bày tỏ bức xúc.

Ông Hậu cười nói: “Thiếu Hành ngoan mà chị lại nói thằng bé thế, cũng
không cần nghiêm khắc quá với chúng nó như vậy”.

“Nó ấy à, chỉ giỏi giả vờ ngoan trước mặt người lớn thôi.” Tuy nói vậy,
nhưng rõ ràng trong lòng bà rất hài lòng về con trai.

Trò chuyện một hồi, Lộ Chính Nhiên quay sang nói với Lộ Thiếu Hành:
“Con đưa Gia Lâm đi loanh quanh xem đi, con bé thích cảnh quan chỗ này
lắm”.

“Có phiền anh không?” Hậu Gia Lâm mỉm cười. Hỏi câu này đúng là thừa
thãi.

Bà Hậu mở miệng trêu con gái: “Con bé này nhà tôi tính tò mò lắm”.

Lộ Thiếu Hành đứng dậy: “Cũng may là cháu khá có khiếu trong việc giải
tỏa sự tò mò của người khác”.

Hai bên phụ huynh nghe vậy không khỏi bật cười hài lòng.

“Nơi này độc đáo thật đấy.” Hậu Gia Lâm tỏ ra thích thú.

Cô ta tính tình hoạt bát, mái tóc bay nhè nhẹ trong gió, cảm giác cả người
tỏa ra một thứ “tiên khí”.

“Những thứ độc đáo thấy nhiều rồi cũng không còn gì đặc biệt nữa.”

Lộ Thiếu Hành bỗng nói chen một câu: “Em rất giống chị gái em”.

“Ai cũng nói vậy cả, em không biết vậy là tốt hay xấu nữa.” Hậu Gia Lâm
nghĩ đến người chị quá cố của mình lại sầu não, “Anh cảm thấy chị em là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.