ĐỘC TÌNH - Trang 337

“Liên quan gì đến chú?” Lộ Thiếu Hành không thèm để ý đến cậu em trai,
đi thẳng vào nhà.

Lộ Diệc Cảnh bất bình, có nhã ý nhắc nhở mà lại bị chọc giận.

***

Lê Họa buồn chán ngồi xem chương trình giải trí, muốn tâm trạng mình tốt
hơn một chút. May là đợt này có thuốc trị đau bụng kinh, thật đúng lúc, cô
cũng muốn đi mua. Không cần soi gương cô cũng biết sắc mặt mình tệ đến
đâu.

Cô ngồi yên không dám động đậy, thỉnh thoảng lau mồ hôi trên trán, tay
ôm bụng. Âm thanh từ tivi càng lúc càng nhỏ.

Những lúc thế này, cô lại có ý nghĩ nực cười là muốn gọi điện cho một vài
người, hỏi rằng nếu cô không còn trên đời này nữa, họ có rơi nước mắt vì
cô không? Nếu cô thật sự làm vậy, chắc sẽ bị coi là thần kinh mất.

Cô lấy điện thoại ra, lướt qua tên từng người một trong danh bạ, dừng lại ở
một số. Cô nhìn nó hồi lâu rồi quẳng điện thoại sang một bên.

Rất lâu sau, cơn đau mới thuyên giảm. Quần áo ướt đẫm mồ hôi, trông vô
cùng thê thảm, đến nỗi cô chán ghét cả hình ảnh của chính mình phản chiếu
trên cửa kính. Cô đi lấy áo ngủ, nhất định phải tắm nước nóng, không thể
để bản thân tệ hại như sắp chết thế này được.

Cô mở vòi hoa sen cho nước nóng chảy ra, hơi nước nhanh chóng khiến
phòng tắm trở nên ấm áp. Cảm giác này giúp cô thấy dễ chịu hơn nhiều,
hơi nóng dường như xóa tan sự thất vọng trong lòng. Cô rất ghét bộ dạng
đau khổ của bản thân, ngay cả mình còn thấy chán, sao có thể khiến người
khác yêu thương?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.