ĐỘC TÌNH - Trang 339

CHƯƠNG 52

Hôm nay đối với Lê Họa là cả một sự dày vò. Không chỉ vì cô bị đau bụng,
mà bởi vì phía dưới ngực phải cũng đau nhói nhiều cơn liên tiếp. Nghe nói
những ai từ bé ít đau ốm thì khi trưởng thành hoặc về già sẽ gặp lắm bệnh,
điều này tuy rằng thiếu khoa học, nhưng vào hoàn cảnh của cô hiện giờ chỉ
có thể nghĩ như vậy, mong là không có vấn đề gì nghiêm trọng.

Cô lên mạng tìm hiểu một chút, lúc đầu tưởng là đau ruột thừa nhưng vị trí
không giống lắm. Tiếp tục xem thì có thể là viêm túi mât, cô ấn tay vào rồi
bỏ ra, cảm thấy đau dữ dội. Cô chưa từng trải qua phẫu thuật bao giờ,
không biết sẽ ra sao. Dù thế nào cũng vẫn phải đến bệnh viện để kiểm tra,
bây giờ đau đến nỗi bước đi cũng phải chậm rãi, không dám đi nhanh, thậm
chí ngay cả cười hay ho khẽ một tiếng cũng đau. Thật là đáng ghét. Lúc nào
cũng xui xẻo như vậy, cô chỉ biết thở dài.

Tan ca, cô rời khỏi công ty như bình thường, cũng chưa nói với ai về
chuyện này. Đợi sau khi khám xong rồi nói, muốn nghỉ phép công có cớ.
Về đến dưới cổng chung cư, Lê Họa dừng chân. Cô tưởng anh sẽ không
xuất hiện.

Người ta hỏi con người bây giờ và trước kia có gì khác nhau. Có một phép
so sánh là: Trước đây khi chia tay, người ta nhắn tin hoặc gọi điện, hay
thậm chí làm một vài nghi thức đặc biệt nào đó, còn bây giờ?

“Chúng tôi chia tay rồi.”

“Nói chia tay thế nào? Nhắn tin QQ? MSN? SMS? Gọi điện? Mail?...”

“Một tuần không liên lạc!”

Vậy đấy, chỉ cần một tuần không liên lạc, game over!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.