ĐỘC TÌNH - Trang 341

Lê Họa dừng chân: “Không”.

“Những lúc thế này dù không nhớ cũng nên nói là có chứ!” Tâm trạng anh
hôm nay rất tốt nên không muốn so đo với cô.

“Ừm, em không… như anh được!” Trước mặt người ta mà nói người ta giả
dối thì không hay lắm, đành nói đến vậy thôi. Cô đang cúi xuống thay giày
nên anh không nhìn được vẻ mặt cô lúc này. “Anh đi công tác có gì vui
không?” Không thể hỏi trực tiếp, cô lựa chọn cách này. Cảm giác thật khó
tả, rốt cuộc cô đang làm gì vậy?

“Có thể có gì vui được chứ?” Lộ Thiếu Hành vào nhà, không để ý lắm đến
chủ đề cô khơi lên.

Cô đứng yên nhìn lưng anh, không nói gì nữa. Ngực càng lúc càng đau, chỉ
có nằm yên không động đậy mới đỡ. Thật kỳ lạ, cô đau như vậy, nhưng nếu
cô không nói ra thì sẽ chẳng ai hay biết. Đúng vậy, chẳng ai thật sự quan
tâm tới biểu hiện lạ lùng của người khác cho dù người đó có quan trọng hay
thân thiết cỡ nào.

Người ta vẫn nói, khi bạn cho rằng đối phương không tốt với mình, bạn sẽ
nghĩ xem mình đã từng làm được gì cho người ấy. Khi đó bạn sẽ cảm thấy
công bằng, bởi những thứ bạn yêu cầu, ngay cả chính bản thân bạn cũng
chưa làm được.

Lúc Lộ Thiếu Hành trở mình nằm lên người cô, cô liền đẩy anh ra, động tác
không gấp gáp nhưng kiên định: “Hôm nay không được”.

Cô không giải thích thêm, cũng may anh không ép.

Tiết mục tiêu khiển quen thuộc gián đoạn, Lộ Thiếu Hành đành kiếm
chuyện khác giết thời gian.

“Công việc dạo này thế nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.