ĐỘC TÌNH - Trang 358

“Là em không nói rõ đấy chứ.” Anh nhíu mày.

“Em nói rõ tấm ảnh được kẹp trong cuốn sách của anh.” Cứ bắt cô phải nói
rõ ràng ra mới được! Chẳng lẽ những người thông minh đều lạnh lùng như
vậy?

“Anh biết. Ý anh là em để ý đến mấy chuyện linh tinh đó làm gì, có ảnh
hưởng đến cuộc sống bình thường của chúng ta đâu.”

Khi có vấn đề xuất hiện giữa hai người, anh cảm thấy không cần phải để ý,
nhưng lại nhất quyết không chịu nói. Sau đó cô lại suy nghĩ linh tinh, nghĩ
đến những thứ mà anh cho rằng không quan trọng, lặp đi lặp lại như thế.

“Nhưng em muốn nghe anh nói.” Cô cố chấp nhìn anh. Quan trọng hay
không cũng được, chủ yếu là cô muốn chính anh nói ra.

Lộ Thiếu Hành bất đắc dĩ hỏi: “Thế chẳng phải lãng phí thời gian sao?”.
Anh hoàn toàn không hiểu nổi trong đầu phụ nữ có những gì.

“Đối với anh có thể là lãng phí nhưng với em thì không. Em muốn anh nói
cho em biết tất cả về cô gái đó, không phải anh cho rằng không quan trọng
thì cũng bắt em phải nghĩ thế. Với em, điều quan trọng không phải là anh
và cô ấy từng có quan hệ thế nào, mà là thái độ của anh. Thái độ hiện giờ
của anh là chuyện gì cũng không muốn nói với em.”

Lộ Thiếu Hành sửng sốt, chạm tay vào mặt cô: “Anh cứ tưởng…”.

Anh luôn cho rằng bản thân sẽ không phạm sai lầm, sẽ luôn kiên định, và
muốn người bên cạnh cũng tin tưởng mình. Bây giờ anh mới phát hiện, ý
nghĩ đó không hoàn toàn đúng. Người khác không phải anh thì sao biết
được trong đầu anh suy nghĩ những gì, sao biết anh sẽ làm gì tiếp theo, liệu
có nghi ngờ những việc anh làm hay không?

Cô không yên tâm là bởi lí do này ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.