ĐỘC TÌNH - Trang 359

Vậy nên mới chạy trốn?

Mới lúc gần lúc xa?

Anh hôn nhẹ lên môi cô: “Đừng để ý, đúng là anh từng thích cô ấy, nhưng
đó là quá khứ rồi. Cô gái em gặp trong bệnh viện là em gái của người trong
ảnh. Chỉ đơn giản vậy thôi.” Anh vuốt tóc cô.

Ánh mắt của anh nhìn cô không hề trốn tránh. Sự chân thành đó là thứ cô
mong đợi từ lâu. Cô ôm lấy anh. Kỳ thực, điều cô muốn rất đơn giản, cô
không cần những lời hứa hẹn, nhưng ít nhất thì mỗi khi nghĩ về anh, cô có
thể liên tưởng đến thiên trường địa cửu.

Lộ thiếu Hành vỗ vỗ lưng cô.

Lúc đi ngủ, có lẽ vì quá đau mà cô không dám cử động.

Lộ Thiếu Hành đành nói: “Em vén áo lên anh xem nào”.

“Anh muốn làm gì?”

“Làm gì cũng làm rồi, em còn nghĩ đi đâu?”

“Em có nghĩ gì đâu.”

Cô đành nghe lời kéo áo lên. Anh nhìn một lúc, không thấy đỏ, không thấy
có gì nổi lên.

“Đau ở đây à?”

“Ừ.”

Không chỉ ở vị trí ban đầu mà còn đau lan sang xung quanh, khẽ cử động là
đau. Trước khi đến bệnh viện, cô còn nghĩ đến cả việc viết di chúc.

“Uống thuốc xong mà vẫn không đỡ đau thì đi khám lại.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.