ĐỘC TÌNH - Trang 365

Lộ Thiếu Hành chỉ cười, không nói gì thêm.

“Có buồn không thế?” Đường An An lay cánh tay anh.

“Có chứ, con đang buồn lắm đây, mẹ cho con chút thời gian riêng tư để trị
thương đi.” Nói rồi, anh đứng dậy định ra ngoài.

Đường An An bỗng dưng nổi giận: “Mấy cái đứa này, bố mẹ lúc nào cũng
nhớ cũng mong, vậy mà chúng nó lớn rồi là chỉ muốn bay nhảy, về nhà
được chốc lát lại đi”.

Lộ Thiếu Hành dừng chân: “Con sợ làm phiền không gian riêng tư của bố
mẹ thôi mà”.

Đường An An không nói được gì.

Lộ Thiếu Hành và Lê Họa người trước kẻ sau quay về Đông Linh. Tâm
trạng của anh hôm nay khá tốt, từ xa đã đứng cười nhìn cô đi tới.

“Anh nhặt được tiền à?” Lê Họa ngạc nhiên nhìn Lộ Thiếu Hành.

“Buồn chán thôi.”

“Buồn chán nên đứng đây cười à?” Cô cũng bật cười.

“Tâm trạng có vẻ tốt nhỉ?” Anh đi tới gần cô, xoa má cô, rồi lại xoa bụng
cô, “Còn đau không?”.

“Anh chạm khẽ thôi thì không đau.” Cô gạt tay xuống, “Hôm nay anh làm
sao vậy?”.

“Tưởng sẽ được nghênh đón bằng một trận thịnh nộ, không ngờ em bình
thản đến vậy.” Lộ Thiếu Hành nói với giọng tiếc nuối rồi bỏ đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.