ĐỘC TÌNH - Trang 367

“Kênh này được không?” Anh làm ngơ trước câu hỏi của cô.

“Em đâu có nói chuyện tivi với anh!”

“Thế không được chê kênh này nhé.”

Cô nhìn lên tivi, là kênh Thế giới động vật.

“Em đang nói anh đấy, có phải anh bị chứng mặc cảm không thế?”

“Làm gì có chuyện đó. Từ hồi tiểu học anh đã rời khỏi vòng tay mẹ rồi,
không nhớ nhà, không nhớ bố mẹ.” Anh dừng lại, “À, lúc thiếu tiền thì có
nhớ một chút”.

Cô cười khúc khích, “Anh đúng là thực dụng”.

“Tại vì hằng tháng bố mẹ đều gửi tiền cho anh, nếu không nhận thì bố mẹ
sẽ thắc mắc tại sao anh không cần sinh hoạt phí, có phải đi làm gì hay
không, có chạy đến vùng hẻo lánh nào không... phiền phức như thế thà rằng
làm đứa trẻ có thế lực còn hơn.”

Cô sửng sốt: “Anh thích chạy lung tung ra ngoài chơi thế à?”

“Cũng bình thường.”

“Bỏ tay ra.”

Lê Họa lập tức lao vào người anh. Còn cố nói linh tinh. Tóc cô lòa xòa trên
người anh một cách mê hoặc. Đúng lúc anh ôm lấy eo cô thì chuông cửa
reo. Có vẻ như nếu không ra mở cửa thì đối phương sẽ ấn chuông mãi.

“Anh đi đi.” Lê Họa ra lệnh.

Lộ Thiếu Hành ngồi dậy, liếc cô một cái rồi làm bộ muốn đè lên người cô.
Lê Họa lập tức lấy gối che người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.