ĐỘC TÌNH - Trang 409

“Anh đi theo em làm cái gì? Đường rộng thế này, đừng có đi theo em.”

“Đường rộng như thế sao em biết anh đang đi theo em chứ?”

“Biến ngay! Tôi đi đằng kia!”

“Ồ anh cũng đang muốn đi đằng đó.”

Lộ Thiếu Hành nhận được điện thoại của thư ký lúc đang ở sân bay, không
khỏi bật cười. Lê Họa hầu như chẳng có ưu điểm gì ngoài việc biết chọn
bạn mà chơi. Đối với việc Lê Họa qua lại với Tô Tự, hiện giờ anh cảm thấy
cũng không tệ. Chí ít Tô Tự sẵn sàng ra mặt vì bạn bè, cũng là hiếm thấy
bây giờ.

Cất điện thoại đi, anh xếp hàng làm thủ tục.

Ở nhà hai ngày, khi trở về Đông Linh, anh thấy trên mặt bàn có tờ giấy
nhắn với dòng chữ: Em đi du lịch mấy ngày, không cần nhớ em.

Anh đọc tờ giấy mấy lần mới hiểu ra ý tứ, cũng không có suy nghĩ gì đặc
biệt, có lẽ Lê Họa đã thấy được tin tức báo chí đăng.

Nghỉ ngơi trên máy bay vài tiếng là tới Hạ Xuyên. Thành phố này có nhiều
phong cảnh đẹp thu hút khách du lịch, nhưng có lẽ vì chỉ dựa hoàn toàn vào
ngành du lịch nên nền kinh tế không mấy phát triển. Như vậy cũng có điểm
lợi, bầu không khí trong lành, môi trường ít ô nhiễm, so với những thành
phố phát triển đi vài bước giày đã bám bụi thì đúng là tốt hơn nhiều.

Lê Họa đi du lịch theo tour, có lẽ sẽ ở hai địa điểm, Lộ Thiếu Hành tính
toán thời gian một chút liền bắt taxi đến đó. Ngay tại địa điểm đầu tiên, anh
đã trông thấy cô. Lê Họa đứng lẫn trong đoàn khách du lịch nghe hướng
dẫn viên giới thiệu, vẻ mặt cô chăm chú như một học sinh ngoan. Có điều
trong mắt Lộ Thiếu Hành bây giờ, cô chỉ đang đóng giả học sinh ngoan mà
thôi. Hình như cô từng kể với anh rằng giáo viên chủ nhiệm cấp hai của cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.