ĐỘC TÌNH - Trang 411

“Sao anh lại đến đây?” Lê Họa thu dọn đồ đạc, Lộ Thiếu Hành chỉ đứng
nhìn, không hề có ý định giúp cô một tay.

“Vì em ở đây.” Trả lời xong, anh nhìn sang hướng khác.

Cô nhìn anh, gương mặt được ánh nắng chiếu vào càng thêm rõ ràng góc
cạnh, như thể đang quyến rũ ánh mắt của cô.

Cô vội vàng quay đi chỗ khác.

Anh không hỏi cô lý do đột nhiên bỏ đi, cô cũng không chủ động giải thích.

Có một vài chuyện, mọi người đều hiểu trong lòng là được. Hơn nữa, đây
cũng không tính là cô bỏ đi. Anh đoán không sai, cô đã đọc được tin tức
trên báo, cô không hề tức giận, cũng không hiểu lầm, càng không vì vậy mà
nghĩ đến chuyện bỏ đi. Đương nhiên, không thể nói là cô hoàn toàn không
nghĩ gì đên việc này. Mẹ anh đến tìm cô, chắc chắn anh cũng bị áp lực rất
nhiều. Cô ở lại chẳng thể giúp gì được cho anh, càng không thể ngày nào
cũng hỏi “anh có yêu em không?”, “anh có thể ở bên em mãi mãi không?”.
Rất lâu trước đây, đúng là cô từng có ý nghĩ hỏi những điều đó. Có lẽ hiện
giờ cô đã hiểu rõ, cho dù đối phương sẵn sàng trả lời thì chưa chắc bản thân
đã chịu tin. Lời hứa hẹn vốn chỉ tồn tại khi bạn tin vào nó, một khi bạn
không tin, tức là nó không hề tồn tại. Khao khát muốn nhận dược sự đảm
bảo từ người khác chỉ chứng tỏ được rằng bạn đang bất an, ngoài ra chẳng
có ý nghĩa gì cả.

Đồ đạc của cô chỉ gói gọn trong một ba lô nhỏ, cô đang định đeo lên thì Lộ
Thiếu Hành đã cầm lấy. Ít đồ thế này, chắc chắn là không có ý định bỏ nhà
đi rồi!

“Hôm qua em về nhà à?” Anh hỏi.

“Vâng.” Cô về thăm Lê Mưu Viễn và em gái, “Lê Nhiễm hỏi về anh đấy”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.