ĐỘC TÌNH - Trang 413

CHƯƠNG 61

Hai người thuê phòng tại một khách sạn giản dị, nhưng mang đến cảm giác
vô cùng hiện thực, tựa như phòng ốc đã trải qua mấy đời người, bên ngoài
vẫn giữ nguyên dấu tích của thời gian. Chẳng biết tại sao, nhìn những hình
ảnh này lại khiến lòng cảm động. Sống ở thành phố thương mại hóa với lối
kiến trúc hiện đại hóa mỗi ngày để bắt nhịp với thế giới, sâu trong đáy lòng
lại càng chờ mong những điều cũ kỹ này.

Bên ngoài khách sạn có một con đường đá, sạch sẽ mát lạnh, bước đi trên
đó cảm giác như tâm hồn được thanh lọc. Trước mặt có một khe nước nhỏ,
dòng nước trong suốt trông rõ đáy.

Hoàng hôn buông, Lê Họa lôi Lộ Thiếu Hành đi trên con đường nhỏ, hai
cái bóng đổ nghiêng cạnh nhau trên mặt đất. Hồi nhỏ, cô nghe bài hát Điều
lãng mạn nhất
, hiện tại trong đầu là cảnh tượng như vậy, hai người nắm tay
nhau, yên lặng bước đi bên nhau, không cần nghĩ xem phải đi đâu, cũng
không cần nghĩ sẽ dừng lại ở đâu.

“Em thích nơi này quá!” Lê Họa nghiêng đầu nhìn cái bóng của mình, thích
thú giơ tay lên làm vài động tác để hình ảnh dưới mặt đất trở nên sống
động.

Tiếng bước chân rõ ràng như chuông bạc. Anh nhìn về phía cô khóe miệng
mỉm cười trong vô thức.

Thích một người là cảm giác gì?

Muốn ở bên cạnh người ấy, không cần làm gì cả, chỉ nhìn nhau cả đời cũng
không chán, có lẽ là vậy nhỉ?

Hai người cứ đi bên nhau như vậy mà không nói gì, trong lòng tựa hồ có rất
nhiều điều muốn nói, nhưng nhìn đối phương rồi lại chẳng thể thốt nên lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.