ĐỘC TÌNH - Trang 432

quyết định thử cho bản thân một cơ hội về nước phát triển, mà không ở lại
cống hiến sức lực cho nước Mỹ.

Anh không thể vô tư nói với bố mẹ mình rằng: Con không cần gì cả, chỉ
cần kết hôn với người con gái con yêu. Anh không thể đánh mất sự tín
nhiệm của những người kia, càng không thể phá vỡ quan điểm của chính
mình. Vậy nên, anh chỉ có thể tiếp tục làm “cậu hai”, tận tâm tận lực.

Đường An An nghe con trai nói, mắt lại rưng rưng. Chuyện của Lộ Ôn
Diên đã khiến cho vợ chồng Lộ Chính Hoán cơ hồ già đi mười tuổi. Bà thật
không biết con trai mình sẽ quyết liệt đến mức nào? Nhưng lúc này nghe
Lộ Thiếu Hành nói vậy, bỗng nhiên bà lại thấy đau lòng. Bà muốn nghe con
trai mình lớn tiếng tranh cãi với bố mẹ như Lộ Ôn Diên, như Lộ Diệc
Cảnh. Nhưng trong lòng bà hiểu rõ, sẽ không có chuyện này.

“Con sẽ đính hôn với Tô Thiên Linh.” Lộ Thiếu Hành nhíu mày, nói xong,
anh đứng dậy ra ngoài.

Anh quyết định đánh cược ván cờ này.

Đường An An nhìn bóng lưng con trai, nước mắt rốt cuộc trào ra. Chẳng lẽ
nó cho rằng bà gọi nó đến đây để thuyết phục nó cưới Tô Thiên Linh sao?
Nó đưa cô gái kia đi xa như vậy, rõ ràng là để thể hiện rõ thái độ của bản
thân, sợ rằng bố mẹ sẽ làm gì Lê Họa sao?

Hóa ra đây chính là cảm giác khi không được con trai tin tưởng. Nhất là khi
đã nhận ra sự khác thường của bà nhưng anh cũng chẳng nói nổi một câu
an ủi. Nghe người giúp việc nói hôm nay vợ chồng ông bà cãi nhau nhưng
Lộ Thiếu Hành cũng không hề hỏi bà nguyên do.

Chắc hẳn Lộ Thiếu Hành đang tự trách mình?

Đường An An mệt mỏi nằm bò ra bàn. Sống ngần ấy năm trời, cuối cùng
chẳng có gì trong tay cả. Chồng không, con cũng mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.