ĐỘC TÌNH - Trang 54

Tivi, tủ lạnh, điều hòa... cái gì cần có đều có, nhưng lại thiếu đi sự ấm áp.

Lê Họa ngồi xuống ghế, cố gắng tỏ ra mình đang rất ổn.

“Trước kia đi ngủ em luôn phải bật đèn, cứ cảm thấy trên giường có thứ gì
đang ngồi nhìn mình. Giờ thì hết rồi, đi làm về là lăn ra ngủ như chết,
chẳng còn tâm trí đâu mà nghĩ ngợi linh tinh nữa. Nhớ lại hồi đó cũng thấy
thú vị.”

Trác Dực Đình nhìn cô, ánh mắt chan chứa sự chân thành: “Để anh chăm
sóc em, để anh làm ngọn đèn thắp sáng cho em, được không?”.

Cô có phần căng thẳng, cúi đầu nói: “Bố mẹ anh đã tìm gặp em”.

Thần sắc cô lúc này thật sự rất tệ. Đáng ra cô không nên như thế, lăn lộn
với cuộc đời bấy lâu đã giúp cô trưởng thành hơn nhiều, chẳng còn là cô
gái mềm yếu như trước kia nữa, tại sao cô lại không kiềm chế được cảm
xúc của mình?

“Anh biết!” Ánh mắt của Trác Dực Đình trở nên xa xăm, “Chắc chắn bố
mẹ đã nói những điều khiến em buồn”.

“Bản thân em cũng nói với hai bác những câu rất khó nghe.”

Nói ra điều này, Lê Họa chợt cảm thấy mình thật giả tạo, chẳng khác nào
những nhân vật nữ phụ xấu xa trong tiểu thuyết luôn tỏ ra ấm ức trước mặt
nam chính. “Em hiểu suy nghĩ của hai bác mà, thật đấy.”

“Em không cần lo lắng về chuyện này, anh sẽ giải quyết ổn thỏa. Em chỉ
cần yên tâm ở bên anh là đủ.” Trác Dực Đình có chút bất an, luôn phải tự
trấn tĩnh bản thân, tim đập thình thịch. “Được không?”

Vào khoảnh khắc cô gật đầu đồng ý, nụ cười rốt cuộc cũng bừng sáng trên

gương mặt anh

.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.