Mọi người đồng loạt nhìn về phía cửa, Ám Ưng mặc một bộ áo đen
gọn gàng, mặt không có biểu tình đứng ở nơi đó.
Một trưởng lão nhăn mặt chíu mày, kỳ lạ hỏi: "Ngươi là ai? Dám tùy
tiện phát biểu ý kiến lung tung ở chỗ này."
"Một người thị vệ." Ám Ưng lạnh lùng nói.
Mặt của Vạn Thành Tùng bỗng chốc trắng bệch không còn một chút
máu, những Trưởng lão, Đường chủ này làm việc ở Bát Đại Thế Giới,
không biết Ám Ưng, nhưng hắn biết. Toàn bộ mười hai vị Tướng Quân mà
Ám Dạ đế quốc phái ra đi đóng quân ở Bát Đại Thế Giới là do tự mình Ám
Ưng chọn lựa, huấn luyện ra, Ám Ưng là người lãnh đạo trực tiếp của hắn!
Hắn không biết Ám Ưng lại ở chỗ này, nhưng Ám Ưng lên tiếng, bất
kể trong lòng hắn nghĩ như thế nào, lập tức không dám nữa nói thêm gì
nữa.
Đột nhiên Vạn Thành Tùng ngừng công kích, khiến cho mọi người
không giải thích được, bọn họ cũng không tiện tranh chấp cùng với Vực
Chủ, nhưng trong lòng vẫn không yên như cũ.
Bây giờ bọn họ không nghĩ ra, ước chiến liên quan đến việc tranh
giành một vực, tại sao Tư Vực Chủ lại không có mắt nhìn, muốn cho một
Triệu Hoán Sư xuất chiến, chẳng lẽ là có tư tâm gì?
Từ giờ trở đi, bọn họ cũng muốn xem ước chiến một chút, rốt cuộc cô
nương có tên là Bạch Vũ có khả năng gì, có thể có biểu hiện gì khiến người
kinh ngạc.
Rất nhanh, mười bảy người đã giải tán, thời gian thoáng một cái, rất
nhanh đã đến ngày ước chiến.