ĐỘC Y THẦN NỮ- PHÚC HẮC LÃNH ĐẾ CUỒNG SỦNG THÊ - Trang 1160

Đột nhiên Bạch Vũ cảm thấy nàng đã hiểu ra: "Không phải là vì ta bị

thương mà chàng mới tức giận như vậy chứ?"

Đôi mắt thâm thúy của Dạ Quân Mạc nâng lên, nhìn nàng một cái:

"Sau này đừng ngu ngốc đi cứu người."

"Nhưng nếu không cứu Tử Như, chúng ta sẽ thua. Không phải chàng

để cho ta xuất chiến sao? Đương nhiên là phải thắng được."

Dạ Quân Mạc nhìn vết thương dữ tợn trên vai Bạch Vũ, tức giận nơi

đáy mắt sâu hơn. Là hắn để cho Bạch Vũ đi, kết quả vì vậy mà Bạch Vũ bị
thương, cho dù là bị thương không nặng, hắn cũng tự trách.

Không phải hắn nổi giận với Bạch Vũ, hắn đang tức giận chính mình.

Hắn hao hết trăm cay nghìn đắng mới tìm được Bạch Vũ về, Bạch Vũ đời
này kiên cường hơn so với Bạch Vũ ngây thơ, đơn thuần kia, càng biết phải
bảo vệ mình, hắn lại càng đau lòng.

Hắn chỉ muốn bảo vệ nàng ở dưới vây cánh của mình thật tốt, không

để cho nàng phải chịu một chút tổn thương nào nữa, không để cho nàng
chịu đựng bất kỳ gió táp mưa sa, vì nàng mà tạo ra một thế giới an toàn,
giống như bảo vệ một con Kim Ti Điểu (chim Hoàng Yến).

Đáng tiếc Bạch Vũ không phải là Kim Ti Điểu, nàng là chúa tể của thế

giới này, là thần ở trên cao không thể leo tới, hắn không có tư cách vây
nàng lại.

"Thua, ta sẽ có thể thắng lại, sau này đừng để cho mình bị thương." Dạ

Quân Mạc nâng mặt của nàng, không nhịn được ôm nàng vào trong ngực.

Y phục của Bạch Vũ bị kéo ra trượt xuống từ trên bả vai, lộ ra cái lưng

tuyết trắng. Nàng yên lặng nằm trong ngực Dạ Quân Mạc, cảm nhận được
thương cảm nhàn nhạt tỏa ra từ trên người Dạ Quân Mạc, mơ hồ nói không
rõ, giống như một cây kim đâm vào trong lòng, có chút đau, có chút khổ sở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.