nữa, thanh danh ở bên ngoài của nhi tử thứ ba của U Vương cũng không có
vấn đề gì, ai cũng không thể từ chối.
Không biết sau khi Tô Lăng Dung biết tin tức này sẽ hối hận đã ra tay
với Bạch Vũ hay không.
Quả nhiên, sau khi Tô Lăng Dung và Linh Vương nhận được ý chỉ chỉ
hôn, Tô Lăng Dung suýt nữa ngất đi, khóc đến hoa lê đẫm mưa(*), lập tức
trở về Ám Dạ Đế Quốc, muốn phụ thân nghĩ cách từ chối cửa hôn sự này.
(*)Nguyên văn: Hoa lê đái vũ. Giống như hoa lê dính hạt mưa. Vốn
miêu tả dáng vẻ khi khóc của Dương quý phi. Sau này được dùng để miêu
tả sự kiều diễm của người con gái
Tô Lăng Dung không ở Đại Lục Thanh Mộc quấy rối, tâm tình Bạch
Vũ thoải mái hơn rất nhiều, Trảm Nguyệt thuận lợi lên tới cấp 3, lại hao phí
260 điểm linh lực của nàng, nhanh chóng luyện Khô Mộc Phùng Xuân đến
tầng thứ 3, có thể một mạch khôi phục 20% sức chịu đựng, làm lành vết
thương bên ngoài cực nhanh.
"Thật ngoan! Không hổ là mãn tư chất, mới bắt đầu tu luyện lại nhanh
như vậy." Bạch Vũ vui rạo rực ôm Trảm Nguyệt, bốn mắt nhìn nhau, hai
mắt Bạch Vũ vụt sáng lên: "Cái đầu không lớn, ngươi cũng đã là cấp 3, tại
sao lại vẫn nhỏ như vậy?"
Bây giờ, lực tấn công của Trảm Nguyệt Hắc Miêu là 27, lực phòng
ngự 27, sức chịu đựng 31, thuộc tính chia rất đều, nhưng cái đầu vẫn nhỏ
bé, xinh xắn như lúc đầu.
Bộ dạng của Tiểu Thanh và Tiểu Bạch cũng tương đối chậm chạp, bây
giờ đã đến cấp 3 cũng chỉ lớn hơn một vòng so với trước kia, Trảm Nguyệt
chỉ vừa mới không lâu.