ĐỘC Y THẦN NỮ- PHÚC HẮC LÃNH ĐẾ CUỒNG SỦNG THÊ - Trang 1871

Ánh mắt Thủy Qua lấp lánh, vừa nghe có người kêu tên của nó, thu

răng nanh lại, kéo Bạch Vũ lên mặt nước, dùng ánh sáng màu xanh lá nhẹ
nhàng chiếu lên mặt Bạch Vũ, nhìn một lúc lâu mới uể oải nói: "A, là ngươi
à, ta còn tưởng rằng là thức ăn ngon."

Khóe miệng Bạch Vũ rụt rụt: "Sao ngươi lại ở đây?"

"Từ trong mê cung ra, đói bụng, liền tới nơi này tìm thức ăn. Nơi

nàycó rất nhiều thức ăn, chỉ là quá tối, không dễ tìm... còn không hề ăn
ngon." Thủy Qua bĩu môi, bỗng nhiên trông mong nhìn Bạch Vũ: "Ngươi
có đem đồ ăn ngon đến đây không?"

"..." Bạch Vũ đúng là có đem theo, lần trước dẫn Thủy Qua và Thụ

Tinh ra ngoài, diendanlequydon – V.O, không chắc sẽ gặp phải ở đâu, sao
nàng có thể không chuẩn bị sẵn sàng.

Thủy Qua kéo Bạch Vũ lên một hòn đảo nhỏ trong lòng hồ, khắp nơi

trên đảo nhỏ đều có côn trùng nhỏ phát ra ánh huỳnh quang màu xanh lá,
tuy yếu ớt, nhưng có thể thấy rõ chung quanh. Thụ Tinh cũng ở đây, vừa
thấy Bạch Vũ liền vui tươi hớn hở thảo luận thơ ca với Bạch Vũ.

"Cút! Nàng là ta tìm thấy trước, đương nhiên phải cho ta ăn trước."

Thủy Qua quắc mắt nhìn trừng trừng.

Thụ Tinh phe phẩy cây quạt, vẻ mặt vô cùng đau đớn: "Thơ ca chính

là lương thực tinh thần, cả đời ngươi đều sẽ không biết loại tuyệt mĩ này, ăn
cái gì đâu thể so với chuyện cao nhã như vậy?"

"Ta mặc kệ, ta chính là muốn ăn, nếu ăn tục như vậy, có bản lĩnh

ngươi đừng ăn!" Thủy Qua trừng mắt.

Hai người khắc khẩu không ngừng, Bạch Vũ dứt khoát đến cánh rừng

trên đảo thay y phục, chờ nàng thay y phục xong, thì lấy thức ăn cho Thủy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.