"Các ngươi nguyện trung thành với Ám Dạ Đế Quốc nhiều năm như
vậy, ta không tính làm khó dễ các ngươi, đáng tiếc có người không rõ."
Bạch Vũ thu ánh mắt lại: "Từ nay về sau thị vệ Phượng Hoàng là đội thị vệ
của Bạch Vũ ta, chỉ nghe theo mệnh lệnh của một mình ta, Vệ Phong, Vệ
Mộc là thủ lĩnh. Hiểu chưa?"
Câu nói đầu tiên của Bạch Vũ đã gỡ bỏ vị trí thủ lĩnh của Vệ Hỏa,
cũng không tính để Vệ Hỏa ở lại thị vệ Phượng Hoàng.
Vệ Mộc và Vệ Phong biết việc này không thể thương lượng: "Tuân
lệnh Vương Hậu. Gặp qua chủ nhân."
"Gặp qua chủ nhân." Mọi người cùng bái kiến.
Bạch Vũ không trì hoãn nữa, cho bọn họ đứng lên, chuẩn bị xuất phát
trở về Ám Dạ Đế Quốc.
Một khắc nàng cũng không muốn ở lại sơn trại này, cũng đã qua mười
ngày, không thể liên hệ với bên ngoài, dieendaanleequuydoon – V.O, cũng
không biết Dạ Quân Mạc ở bên ngoài thế nào, hai bọc nhỏ thế nào rồi.
Mười thị vệ Phượng Hoàng, ngoại trừ Vệ Hỏa, lập tức thu dọn hành
trang, đi theo Bạch Vũ ra khe núi. Về phần những người còn lại thì tạm
thời ở lại chỗ này, dù sao nơi này cũng là một cứ điểm rất quan trọng.
Sau khi ra khe núi, Bạch Vũ dẫn theo chín người đi thẳng đến túp lều
nhỏ dưới chân núi.
Rất xa đã thấy bộ áo đen của Dạ Quân Mạc tung bay, đứng ở cửa chờ
nàng, tiêu sái không kiềm được.
Bạch Vũ không hề nghĩ ngợi, trực tiếp xông đến.