Trong vạn năm này, chỉ có Dạ Quân Mạc thật sự quan tâm nàng, là
hắn lần lượt đến các Vị Diện tìm nàng, mới đổi lấy cho nàng cuộc đời mới.
Cho nên, nàng chỉ cho rằng những Trưởng lão này là một thế lực mà
thôi, có thể làm yếu đi thế lực của Sáng Thế Thần Điện, không để cho bọn
họ trở về là được rồi.
Về phần coi như là trưởng bối, coi như là người thân, thật có lỗi, nàng
sẽ không u mê như vậy nữa.
Kiếp này chỉ có Dạ Quân Mạc mới có thể khiến nàng để ở trong lòng,
còn có hai bảo bảo đáng yêu của bọn họ, Dạ Mộ Bạch, Dạ Mộ Vũ.
Chỉ cách mấy tháng, Âu Dương Diệp lại xuất hiện, tình huống toàn bộ
Đại lục đã đổi khác rồi.
Âu Dương Diệp cũng không nghĩ tới chẳng qua ông chỉ xuất hiện vài
lần, nhấc lên một trận đồn đãi, đã khuấy đảo hoàn toàn thế cục,
dieendaanleequuydoon – V.O, toàn bộ Đại lục này đã trở nên vắng vẻ.
Các môn phái lớn đóng cửa không ra, ngay cả các Trưởng lão Sáng
Thế Thần Điện cũng vội vã phân ra ngoài.
Chỉ là sau khi các Trưởng lão thành lập cứ điểm của bản thân, hiệu
quả ám sát của Sáng Thế Thần Điện đã không còn rõ ràng như vậy nữa.
Các Trưởng lão bắt đầu cảnh giác, sát thủ rất khó tìm thấy cơ hội.
Mấy ngày nay, Bạch Vũ và Dạ Quân Mạc đi tìm thị vệ Phượng Hoàng,
các Trưởng lão lại một người cũng không chết, còn rất thảnh thơi củng cố
sơn môn, đặt tên cho cứ điểm của bản thân là Viện Trưởng Lão. (V.O: há
há....., tự nhiên nghe như Viện dưỡng lão, mấy ông già này thiệt tình ^^)
Lúc Âu Dương Diệp đến đã nhìn thấy tấm bảng hiệu Viện Trưởng Lão
treo cao trên cửa, dường như sợ người ta không biết, bảng hiệu còn làm đặc