Ám Dạ Đế Quốc đã sắp xếp rất chu đáo cho Đại hội trăm phái lần này,
còn cố ý xây một tòa hành cung gần lôi đài, chính là để cho mọi người nghỉ
ngơi. Chỉ là phần lớn mọi người lười vào ở.
Bạch Vũ gật đầu: "Vừa vặn, muội cũng mệt mỏi, cùng đi nghỉ ngơi
thôi."
Nụ cười của Ngọc Ưu Liên không thay đổi, bước vào hành cung.
Bạch Vũ lại cùng đi sau lưng nàng ta, nàng ta vào hành cung, Bạch Vũ
cũng vào hành cung, nàng ta tùy tiện tìm căn phòng để vào, Bạch Vũ cũng
đi theo vào.
Ngọc Ưu Liên ngạc nhiên nhìn Bạch Vũ cùng vào phòng, khuôn mặt
búp bê lộ ra vẻ vô tội: "Sao muội muội còn đi theo tỷ? Bây giờ tỷ cũng
không có thời gian chiêu đãi muội."
"Lời này của tỷ tỷ không đúng rồi, lâu như vậy tỷ muội chúng ta mới
gặp lại nhau, còn chưa ôn chuyện, chẳng lẽ không thể tâm sự sao?" Bạch
Vũ càng vô tội hơn nàng ta.
Khuôn mặt tươi cười của Ngọc Ưu Liên cứng ngắc, cắn răng nói:
"Bây giờ tỷ muốn tu luyện, nếu muội muội muốn tán gẫu, hay là chờ ta tu
luyện xong rồi nói sau."
"Tu luyện à? Vừa vặn, muội có thể cùng tỷ tu luyện, ngồi bên cạnh tỷ
là được rồi. Yên tâm, muội sẽ không quấy rầy tỷ, nói không chừng còn có
thể chỉ điểm cho tỷ một chút. Tỷ thành Thần Hoàng cũng đã mấy ngàn
năm, đến bây giờ cũng chưa thể đột phá thành phong hào Thần Hoàng,
chắc chắn là thiếu chút gì đó, để muội nhìn xem, nói không chừng có thể
nhìn ra đó." Mặt mày Bạch Vũ cong cong, ngông nghênh ngồi trong phòng.