”Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt!” Hắn giận tím mặt,
gọi ra một con Thanh Nhãn Miêu Yêu, lao thẳng tới Bạch Vũ.
Bạch Vũ không thể gọi ra tiểu Thanh đang trong quá trình thăng cấp,
chỉ có thể nhấc tay chắn lại, cánh tay nháy mắt bị xé rách máu tươi rơi đầy.
Nàng cắn răng một cái, đem Địa Nguyên Chân Hỏa hung hăng nện ở trên
người Thanh Nhãn Miêu Yêu.
Thanh Nhãn Miêu Yêu nháy mắt bị đốt thành một hỏa cầu, lăn lộn kêu
thảm.
”Địa Nguyên Chân Hỏa?! Nàng ta từ đâu mà có?” Hoàn Tố Âm cùng
Liễu Thiệu Nguyên đều chấn động.
Địa Nguyên Chân Hỏa không phải bị vị khách quý thần bí mua rồi
sao? Như thế nào lại ở trên tay Bạch Vũ? Chẳng lẽ Bạch Vũ chính là vị
khách quý kia?
Hoàn Tố Âm nhớ tới nàng ta nói với Bạch Vũ rằng cả đời cũng không
thể đoạt được Địa Nguyên Chân Hỏa, cả khuôn mặt nháy mắt đỏ lên, thẹn
quá thành giận nói: “Bất kể nàng ta như thế nào có được, vừa vặn lấy đi
một khối đi.”
Oanh ——
Lúc này, tiểu Thanh rốt cục hoàn thành thăng cấp, mang theo ngọn lửa
cuồng nộ lao ra khỏi linh mạch Bạch Vũ.
Hình thể của nó lớn thêm một vòng, giống như một con diều hâu nhìn
chằm chằm con mồi, ngọn lửa khắp người giống như hào quang nơi chân
trời, nóng cháy mà đẹp mắt.
”Giết bọn họ!” Bạch Vũ lạnh như băng phun ra bốn chữ.