Đông Nhạc Quận Vương mắt điếc tai ngơ không thèm nghe, hắn tuyệt
đối sẽ không lưu tình với một kẻ phản bội.
Không quá hai ngày, chợt nghe nói Hoàn Tố Âm mạc danh kỳ diệu
chết ở trong ngôi miếu đổ nát ngoài thành, Liễu gia bởi vì tư tàng một
lượng lớn cấm dược bị Vô Trần cung tiêu diệt, làm khiếp sợ sáu quốc.
Thời điểm Bạch Vũ nghe được mấy tin tức này, chỉ lười biếng tựa vào
trên người Dạ Quân Mạc phơi nắng, “Hoàn Tố Âm đã chết? Đột nhiên như
vậy!”
”Tiếp qua vài ngày, có lẽ Bắc La sẽ tự tiêu diệt chính mình.” Dạ Quân
Mạc thản nhiên nói.
Bạch Vũ không nói gì, đây là xem nàng như ngốc tử? “Ta ở trong này
ngây ngốc đủ lâu rồi, nên trở về doanh địa.”
”Tiếp tục dưỡng thân.”
”Dưỡng nữa ta quả thật sẽ biến thành trư mất!” Bạch Vũ tỏ vẻ kháng
nghị. Độc nàng trúng đã sớm bị thanh trừ sạch sẽ, tiểu Thanh cũng đã tu
luyện xong Địa Nguyên Chân Hỏa. Bây giờ chỉ còn cách Triệu hoán đại hội
hai tháng, Đông Nhạc cũng nên bắt đầu xác định danh ngạch, nàng phải
quay trở về.
Dạ Quân Mạc có chút u oán đích nhìn nàng, vạn năm trước Bạch Vũ
sống chết đuổi theo hắn, hiện giờ lại đến phiên hắn đến đuổi theo nàng, đây
là báo ứng sao?
Bạch Vũ phải trở về, hắn chung quy cũng không thể ngăn cản không
buông, “Nếu nhất định phải đi, mang ta theo đi.”
”Cái gì?” Bạch vũ vẻ mặt mê man, “Ta phải về doanh địa, ngươi theo
ta trở về làm gì?”