người thẳng tính, hỏi này nọ đều nói thẳng ra.
Kỳ thật nàng cũng cảm thấy có chút kỳ quái, lúc Viêm Võ Đế nghe
được nàng nói thẳng ra tên Bạch Tử Quỳnh mới đột nhiên vì nàng nói
chuyện, thần sắc rõ ràng khắc chế kích động, giống như thật sự cùng sư phụ
của nàng có liên quan.
Nhưng nàng từ nhỏ đi theo bên cạnh sư phụ, chưa từng nghe sư phụ
nhắc qua chuyện gì liên quan đến Viêm Võ Đế.
”Ta cũng không rõ ràng lắm.” Bạch Vũ ăn ngay nói thật.
”Ngươi không phải do sư phụ ngươi nuôi lớn sao, chuyện của sư phụ
ngươi mà ngươi cũng không rõ ràng?” vẻ mặt Viêm Hạo Thiên hoài nghi.
Lông mày Bạch Vũ khẽ nhíu, “Sư phụ chỉ nuôi ta mười sáu năm,
những chuyện trước khi bà nhận ta ta cũng không rõ ràng. Nếu ngươi thật
sự muốn biết, vì sao không trực tiếp đi hỏi Phụ vương ngươi?”
Viêm Hạo Thiên ngoài cười nhưng trong không cười giật giật khóe
miệng, hắn không hỏi sao? Chính là hỏi không ra nên hắn mới đến tìm
Bạch Vũ, hiện tại xem ra Bạch Vũ cái gì cũng không biết. Nếu hỏi không
ra, hắn cũng lười quản, dù sao hắn chỉ là tò mò mà thôi.
”Ngươi quả thực không mang theo khăn che mặt thì có vẻ tốt hơn.”
Viêm Hạo Thiên ngắm nhìn Bạch Vũ, đưa đồ vật này nọ sau đó rời đi.
Nhạc Kỳ Nhân hướng về bóng lưng Viêm Hạo Thiên làm mặt quỷ,
“Thấy ai xinh đẹp liền trêu chọc, quả nhiên đúng là hoa hoa công tử.”
Bạch Vũ buồn cười, mím miệng cười trộm.
Đông thúc rất nhanh đi đến khố phòng lấy Ngưng Huyết Thanh Diệp,
Bạch Vũ sắp xếp lại dược liệu, rất nhanh đã phối xong dược, đưa một phần