Bạch Vũ trong lòng cả kinh, đều đã trễ thế này, còn có người nhàn rỗi
không có việc gì đến gõ cửa?
”Ai vậy?”
”Là chúng ta. Bạch Vũ sư muội, ngươi đã ngủ chưa?”
Nguyên lai là vài vị sư tỷ quan hệ coi như không tồi, tới thật không
đúng lúc.
Trong phòng nơi nơi đều là mùi máu tươi, người bệnh không mặc
quần áo, chính nàng một thân cũng chật vật, cả người ướt sũng, còn dính
không ít máu, căn bản không có cách nào gặp người.
”Chờ một chút.” Bạch Vũ nhanh chóng kéo chăn đem Dạ Quân Mạc
che kín thật tốt, cởi quần áo ướt sũng ra, mặc một thân áo lót, một lần nữa
cầm một cái khăn che mặt mang lên, làm bộ vừa mới tắm qua, lúc này mới
mở cửa.
”Các vị sư tỷ, có chuyện gì sao?” Bạch Vũ đứng ở trước cửa, mê
mang hỏi.
”Thích khách chạy ra khỏi Hoàng cung, Bách Lý tướng quân đang nơi
nơi tìm bắt người, từng nhà trong cả vương thành đều điều tra, nơi này của
ngươi vẫn không ngoại lệ. Chúng ta là cố ý tới nhắc cho ngươi tỉnh ngủ.
Ngươi đã chưa ngủ, cũng đừng ngủ, nhanh chóng đi mặc quần áo, chờ điều
tra đi.”
”Thích khách?” Bạch Vũ chấn động, không tự giác nhớ tới người nào
đó đang nằm trên giường. Hắn sẽ không phải là thích khách kia đi?
”Đúng vậy, nghe nói thích khách bị thương, Bách Lý tướng quân tra
khảo rất nghiêm ngặt, người ta không ra mở cửa cũng mạnh mẽ xông vào.
Ngươi nếu đang ngủ, để cho nam nhân vào phòng sẽ không tốt lắm.”