Dẫn hắn tiến vào không gian Sáng Thế Thần, vào tháp Ngũ Hành, bí
mật của tháp Ngũ Hành cũng dễ dàng nói cho hắn biết, hắn không biết nên
nói Bạch Vũ là không có mắt nhìn hay là quá đơn thuần, đơn thuần tin kẻ
địch.
Bạch Vũ nháy mắt mấy cái, ta biết, nhưng nơi này cũng không có cái
gì không thể nhìn, bộ dạng ngươi giống như nhìn ngốc tử nhìn ta là có ý tứ
gì?
Bạch Vũ không vui trừng lại, “Ngươi không phải đáp ứng chơi với ta
sao? Chẳng lẽ còn tính hại ta?”
Trong mắt Dạ Quân Mạc hiện lên một tia xúc cảm nói không rõ, trầm
mặt không nói chuyện.
“Nếu ngươi không muốn đọc sách, chúng ta cùng đi ăn cơm, ta làm cá
cho ngươi ăn.” Bạch Vũ xoa bụng, có chút đói bụng.
Khóe miệng Dạ Quân Mạc co rút, cắn răng nói: “Có thể không ăn cá
không?” Hắn thật sự phải lấy xương cá đến mức sợ hãi.
“Không muốn ăn cá...... Chúng ta đi tìm chút món ăn thôn quê đến
ăn!” Đôi mắt linh động của Bạch Vũ hiện lên một tia hưng phấn, Dạ Quân
Mạc có loại cảm giác không ổn.
Bạch Vũ kéo Dạ Quân Mạc ra khỏi không gian Sáng Thế Thần, tìm
được mặt nạ bằng bạc cho hắn mang lên, thẳng đến Sáng Thế Thần Điện.
Sáng Thế Thần Điện ngoại trừ Chủ điện Sáng Thế Thần Điện là Bạch
Vũ, phía dưới còn có ba phân điện.
Pháp Thánh Điện phụ trách hình phạt gia tộc và an toàn của Thần
Điện, quản lý bên trong Sáng Thế Thần Điện.