Vừa tiến vào không gian, tất cả mỏi mệt và áp lực lúc trước đều trở
thành hư không, linh khí nồng đậm làm cho người ta thần thanh khí sảng,
tinh thần gấp trăm lần.
Bạch Vũ lôi kéo hắn đi dạo ở khắp nơi trong không gian, còn dẫn hắn
vào tháp Ngũ Hành trong truyền thuyết. Truyền thuyết trong tháp Ngũ
Hành có tất cả tri thức và bí mật của thế gian này, bất luận kẻ nào chỉ cần
có thể lĩnh ngộ một hai, có thể vượt qua phần lớn người trong thế gian.
Một nơi thần thánh mà quỷ dị bí mật như vậy, Bạch Vũ tùy tiện lôi
kéo hắn đi vào, “Nói cho ngươi biết, trừ ngươi ra ta chưa từng mang người
khác tới, Liên tỷ tỷ và cô cô cũng đều chưa từng.”
Dạ Quân Mạc nhíu mày, “Ngươi không sợ ta sẽ rình coi cái gì sao?”
Bạch Vũ nháy mắt mấy cái, “Ngươi vì sao phải rình coi? Ngươi có thể
quang minh chính đại coi.”
Dạ Quân Mạc: “......”
Trong tháp Ngũ Hành cực kỳ giống một tàng thư lâu, có một giá sách
cao đến nhìn không thấy đỉnh, trên giá sách dựa theo thể loại và mức độ nội
dung chia làm tám mươi mốt khu vực, độ dày của bộ sách được sắp xếp
không đồng nhất.
Dạ Quân Mạc tiện tay rút ra một quyển từ trong thể loại sách tu luyện,
trên mặt bìa không có tên, mở ra vừa thấy, bên trong lại trống không, một
chữ cũng không có.