Nàng ta tung người nhảy, vung tay thả ra Thủy Văn Tử Mãng, dòng
nước hung tàn phun ra như thanh kiếm sắc bén, khí thế sắc bén không thể
đỡ có thể xuyên thủng tất cả, tạo ra tiếng rít chói tai.
Bạch Vũ bước một bước, gần như tuyệt đối không hề bị giật mình lui
về phía sau, Tả Vũ gọi ra Bát Tí Cuồng Viên trước tiên, đỡ được dòng nước
này.
Toàn bộ nhân mã mai phục hai bên đều chạy ra, nhìn chằm chằm vào
Bạch Vũ như hổ đói. Thủy Vân Thanh dừng ở trước mặt nàng, dùng một
loại tư thế nhìn xuống nhìn nàng: "Bạch Vũ, ngươi không nghĩ tới ta sẽ mai
phục ngươi ở trong này đúng không?"
Bạch Vũ không nhìn nàng ta, ngược lại nhìn Tả Khưu Lan đứng phía
sau nàng ta, có chút giật mình trừng lớn mắt: "Ngươi và nàng ta cùng nhau
mai phục ta?"
Cũng không phải là Bạch Vũ cảm thấy Tả Khưu lan sẽ không mai
phục nàng, chỉ là nàng không nghĩ tới Tả Khưu Lan sẽ hợp tác với Thủy
Vân Thanh.
Tả Khưu Lan có chút xấu hổ cười cười, không biết phải trả lời như thế
nào.
Mặt Thủy Vân Thanh cau có, thấy Bạch Vũ không nhìn mình cảm
thấy rất bất mãn, cố ý trào phúng nói: "Thuộc hạ của ngươi thật sự không
đủ trung thành, tùy tùy tiện tiện sẽ bán đứng ngươi."
Bạch Vũ không sao cả nhún nhún vai: "Ngươi là người thứ hai nói
trong đội ngũ của ta có gian tế."
"A, người thứ nhất là ai?" Thủy Vân Thanh cười lạnh.